Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
"Anh cũng là thanh niên trí thức ở trạm cơ khí nông nghiệp ?  nhớ  đây trạm cơ khí nông nghiệp chỉ  hai  mà." Phương Tri Ý tuy  thường đến nông trường, nhưng gia đình đoàn trưởng Triệu   quý cô. Ông  thường bảo Bùi Từ đưa cô đến ăn cơm và  thích  chuyện về nông trường  bàn ăn. Cô nhớ   ông từng than thở rằng trạm cơ khí nông nghiệp chỉ  hai , căn bản  gánh vác nổi. Rất nhiều máy móc cũng khó sửa chữa, chẳng  khi nào mới giải quyết  vấn đề .
" ,  mới đến đây năm nay."
Lúc , Ngô Vệ Quốc  thấy Phương Tri Ý liên tục trò chuyện với Tề Chiêu, liền vội vàng chen lời: "Cô gái, cô cũng  về trạm cơ khí nông nghiệp của chúng  ?"
"Vâng, mỗi năm  mùa xuân cày xới và mùa gặt lúa, những chiếc máy móc của trạm cơ khí nông nghiệp khi hoạt động trông  oai vệ.   từng  theo   để xem." Phương Tri Ý .
Ngô Vệ Quốc  xong liền khoe khoang: "Cô thích những thứ đó ? Năm nay trạm cơ khí nông nghiệp của chúng   sửa chữa  vài chiếc , đến mùa gặt lúa sẽ đưa tất cả  đồng. Lúc đó  sẽ dẫn cô  xem." Anh  thấy Phương Tri Ý còn nhỏ tuổi, cho rằng cô là một cô gái non nớt,  va vấp gì, nên  dùng những lời  để tạo sự  thiết giữa hai .
Nào ngờ Phương Tri Ý chỉ mỉm  xã giao với  ,  đó  tiếp tục  sang trò chuyện với Tề Chiêu: "Anh Tề thật lợi hại nhỉ,    những chiếc máy móc đó  khó sửa,  đây để ở trạm cơ khí nông nghiệp  lâu mà vẫn  sửa . Anh mới đến  sửa  vài chiếc . Không  tất cả đều do  sửa đấy chứ?" Khi cô  những lời , gương mặt cô hiện rõ vẻ sùng bái.
Thế nhưng Tề Chiêu chỉ nhẹ nhàng gật đầu: "Thật  cũng  giỏi giang gì mấy, đều là thành quả chung của   khi cùng  cố gắng."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-70-my-nhan-om-yeu-ga-cho-quan-nhan-soai-ca/chuong-198.html.]
Phương Tri Ý thấy    mấy hứng thú trò chuyện, cũng  còn chủ động bắt chuyện với   nữa. Chỉ là khi    chú ý, cô khẽ nhíu mày.
Tề Chiêu  mang  cho cô một cảm giác  kỳ lạ. Cô  thể tự luyến đến mức cho rằng việc Tề Chiêu  giống Ngô Vệ Quốc  Tôn Hồng Quân – những   thấy cô  đỏ mặt  lén  – mới là điều bất thường.
Chủ yếu là   quá mức nghiêm nghị,    giống với sự nghiêm túc toát  từ tận xương tủy của  trai . Một  cho  khác ấn tượng quá  hảo đến mức đó cũng là một kiểu bất thường. Không trách cô  cẩn thận như , bởi thực tế là bên viện nghiên cứu gần như mỗi tuần đều tiến hành các buổi học tập về bảo mật. Khi gặp  những  quá  hảo, cô sẽ vô thức đặt nghi vấn ngược .
Vì , cô mới cố ý hỏi và giả vờ sùng bái, khen ngợi  . Kết quả   bình thản như một cỗ máy  lập trình sẵn, điều đó thật sự  bình thường.
Sau đó,    ai  thêm lời nào. Tề Chiêu cõng cô Đào  thẳng đến bệnh viện.
Mèo Dịch Truyện
Theo yêu cầu của bác sĩ,  đặt cô Đào lên giường bệnh,  đó mới gọi Ngô Vệ Quốc và những  còn  cùng .
Phương Tri Ý  Tề Chiêu như , sự nghi ngờ trong lòng cô càng lúc càng sâu sắc.  hiện tại cô Đào vẫn là quan trọng nhất, cô định tối về sẽ kể chuyện  với  trai .