Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Công viên Tây Hồ  ngay cạnh sở thú,   bên trong mới nhập về vài loài cá nước ngọt nhiệt đới, những đàn cá với đủ màu sắc sặc sỡ,  hình uyển chuyển.
Cô là cô gái miền Nam chắc chắn sẽ thích chèo thuyền và những chú cá đủ màu sắc.
"Được thôi." Phương Tri Ý  chút nghĩ ngợi mà đáp lời: "Đến lúc đó  chèo thuyền, em  chèo  nhé."
Cái vẻ  lệnh  của cô, kỳ thực là một kiểu nuông chiều đặc biệt mà Bùi Từ luôn dành cho cô.
"Được."
Phương Tri Lễ từ bên ngoài  , hình như  thấy em gái và Bùi Từ định  chơi công viên thành phố, cũng   theo, vội vã xáp  hỏi: "Dương Dương, hai  định  chèo thuyền ? Anh cũng   theo. Em yên tâm,  chèo thuyền cho em, tuyệt đối sẽ  để Dương Dương bé bỏng của chúng   tự tay chèo ."
Nghe , trong lòng Phương Tri Ý lập tức nảy  một suy nghĩ. Cô     thứ  theo. Dù cảm thấy   với  thứ, cô vẫn  kiềm  ý nghĩ đó. Thậm chí cô còn  kịp nghĩ  lý do từ chối thì   Bùi Từ dứt khoát : "Không ."
"Tại ?" Phương Tri Lễ  thẳng   Bùi Từ.
 , tại ? Bùi Từ    thời điểm vàng   Phương Tri Lễ phá hỏng: "Chiếc thuyền đó  nhỏ, chỉ  thể  hai ."
Mèo Dịch Truyện
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-70-my-nhan-om-yeu-ga-cho-quan-nhan-soai-ca/chuong-207.html.]
"Vậy thì  và Dương Dương  cùng ,  tự chèo một ,   Dương Dương?"
Lời      vấn đề gì, dù  Phương Tri Lễ cũng là  trai ruột của cô.
Phương Tri Ý   thứ đang   với ánh mắt đầy mong chờ, "ừ" một tiếng. Bùi Từ lập tức xụ mặt, mất cả hứng. Đột nhiên  nghĩ đến chuyện thử bay: "Chẳng  hôm nọ  còn hùng hồn tuyên bố  tranh giành cơ hội thử bay với  ? Cậu  luyện tập nhiều thì tranh thế nào?"
"Thông báo về đợt thử bay   công bố, còn tranh giành gì  nữa?" Không nhắc đến thì thôi, nhắc đến chuyện  Phương Tri Lễ tức lắm. Tại   nào   cũng chỉ kém Bùi Từ một chút, hơn nữa hai năm nay Bùi Từ cứ như uống  thần dược ,    cho ai khác một cơ hội nào. Anh   cố gắng hết sức để đuổi kịp, nhưng vẫn luôn chỉ thua một đường tơ kẽ tóc.
"Nói thế là  đúng , chỉ cần  đến ngày thử bay chính thức ở căn cứ thì  chuyện đều  thể xảy ,   đấy?"
Lời  của Bùi Từ quả thực   cách dụ dỗ. Phương Tri Lễ  nghi ngờ gì, còn tưởng tên  lương tâm chợt trỗi dậy,  nhường cơ hội cho . Nghĩ đến  khi thử bay chính thức thực sự còn hai vòng huấn luyện thực chiến, mặc dù   là thành viên đội dự ... nhưng cũng   là   hy vọng. Lập tức hớn hở  mặt, : "Vậy thì...  quá!" Anh  lập tức  đầu  với em gái: "Dương Dương, mai    chèo thuyền với em nữa , em và Bùi Từ  chơi vui vẻ nhé."
Phương Tri Lễ vẫn luôn như ,  một là một, hai là hai,    cho Phương Tri Ý kịp mở miệng  lời nào,  chạy biến về phòng, định lên thêm một kế hoạch bay mới. Chờ  thứ  khuất dạng, Phương Tri Ý mới  Bùi Từ hỏi: "Anh thực sự  nhường cơ hội cho  thứ em ?"
"Không đời nào."
"Vậy là ... lừa  thứ?"
Dù  thì đây cũng    đầu    "dắt mũi", Bùi Từ   gì, chỉ khẽ nhếch mép  đầy ẩn ý với Phương Tri Ý: "Dương Dương, sáng mai  đến đón em."