Giọng điệu của cô gái nhỏ vẫn mang vẻ nũng nịu  chiều chuộng, nhưng khóe môi cô  lén giấu  một nụ  rạng rỡ.
Bùi Từ chợt ngẩng đầu,  thấy nụ  tươi  đôi má trắng hồng của cô, ánh mắt cong cong đầy vẻ đắc ý. Anh lập tức hiểu , cô vẫn luôn trêu chọc .
 trêu chọc thế nào cũng , chỉ cần cô vui là đủ. Hơn nữa, lúc  trong lòng Bùi Từ  sớm vỡ òa một niềm hạnh phúc  thể kiềm chế.
Dương Dương  gật đầu đồng ý! Anh  còn là   trai "hờ"  cũng  mà  cũng chẳng  nữa, mà là  đàn ông cô thừa nhận. Sau  họ sẽ kết hôn,  những đứa con xinh xắn, và cùng  nắm tay  trọn cuộc đời!
Bùi Từ cảm thấy lúc  mặt trời chắc chắn đang rực rỡ đến mức khiến  choáng váng. Một lát ,  mới đưa tay   mặt cô gái nhỏ: "Dương Dương, em véo  một cái xem,    đang mơ đấy chứ?"
Phương Tri Ý phớt lờ ,  chút chê bai: "Bùi Từ,   mơ . Thật là trẻ con! Sao giờ   ngốc nghếch thế  ?"
"Ừm, Dương Dương cứ véo  ." Anh  lúc   chắc chắn trông ngốc  tả nổi, nhưng giữa hồ thế  ai mà  thấy? Ngoài Dương Dương  thì chẳng  ai. Dù   mặt cô,  cũng chẳng còn bí mật nào nữa. Chỉ cần   cô,   quan tâm  trông  .
Phương Tri Ý thấy  cứ khăng khăng đưa tay , đành bó tay vặn nhẹ một cái.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-70-my-nhan-om-yeu-ga-cho-quan-nhan-soai-ca/chuong-217.html.]
Dù mu bàn tay truyền đến cơn đau nhói, Bùi Từ vẫn  tít mắt, thậm chí còn  ngốc nghếch : "Dương Dương,  thật sự   mơ! Bây giờ em là bạn gái của  ,   bạn gái !"
Bùi Từ hận  thể  phắt dậy hét to mấy tiếng. Kết quả, cơ thể  nhúc nhích một chút, chiếc thuyền nhỏ liền bắt đầu chao đảo. Sợ hãi, Phương Tri Ý vội túm lấy mép thuyền, quát lên: "Bùi Từ! Anh mà dám ném em xuống nước, em sẽ hủy bỏ lời đồng ý đấy!"
Lời  lập tức khiến Bùi Từ  dám động đậy chút nào. Anh cẩn thận giữ vững chiếc thuyền nhỏ,  vội vàng dỗ dành: "Dương Dương, em yên tâm,  tuyệt đối sẽ  để em rơi xuống nước ."
"Hừ! Tốt nhất là như thế."
Mèo Dịch Truyện
Cô gái nhỏ  xinh   quyến rũ, giọng  càng mềm mại ngọt ngào. Ngay cả khi giận dỗi, vẻ nũng nịu  cũng đủ sức khiến   say đắm. Ấy  mà Bùi Từ vẫn thấy thấp thỏm, chỉ sợ  lỡ lời mà khiến cô  đồng ý.
"Dương Dương ,  là chúng   về ? Ăn trưa xong thì   xem phim nhé?" Người khác yêu  đều hẹn hò xem phim, Bùi Từ đương nhiên cũng   bỏ lỡ. Những gì   ,  cũng   với em.
Bùi Từ  từng dám mơ tưởng  một ngày cô gái nhỏ thực sự sẽ là  yêu của . Mặc dù  luôn tự tin  bản , nhưng chỉ   , khi đối diện với cô,   bất an đến nhường nào. Cô  trẻ trung, xinh   tài năng,   nỗ lực  nhiều mới mong đuổi kịp bước chân của cô.
Thế nhưng, Bùi Từ  bao giờ nghĩ đến việc từ bỏ. Anh tin rằng, cho dù  đuổi kịp,  vẫn  thể ở bên cạnh cô. Giờ thì  ,   chỉ bắt kịp cô gái nhỏ, mà cô còn đồng ý để  theo đuổi. Cuối cùng  cũng  thể đường đường chính chính   mắt cô,  cho Dương Dương   yêu cô nhiều đến nhường nào.