Trên đường về nhà hai  vẫn lời qua tiếng   ngừng, nhưng Phương Tri Ý vẫn giữ vững thế chủ động, về khoản  Bùi Từ  bao giờ cãi  cô .
"Bùi Từ, về nhà  mà dám cố ý thể hiện  mặt, thì đừng hòng đến nhà em nữa."
"Dương Dương,  tuyệt đối  cố ý, thật sự  kiềm chế nổi mà." Anh còn  tìm cách lấp liếm, chối bỏ.
Phương Tri Ý    dễ  lừa. Cô khẽ hừ một tiếng: "Em mặc kệ   cố ý  , tóm , nếu để  cả và  hai em phát hiện, thì  đừng hòng bước chân  cửa nhà em."
Bùi Từ thầm nghĩ,  cả của cô bé thông minh lắm,  sớm nhận  , chỉ là  dám . Chọc giận nhóc con ,   chắc chắn sẽ chẳng  trái ngọt mà ăn.
"Được." Thật ,  dỗ Phương Tri Ý cũng  khó. Bùi Từ  tiếp tục khăng khăng nữa, nếu  lát nữa mà thật sự    cửa nhà thì còn thảm hơn.
Dưới sự "uy hiếp" của Phương Tri Ý, Bùi Từ thực sự nghiêm túc  theo. Sau khi về nhà, Phương Tri Ý tỏ vẻ  hài lòng, thậm chí còn lấy cớ đưa đồ cho cô Đào, lén lút  tiễn Bùi Từ  khỏi nhà.
Bùi Từ  dáng vẻ lén lút chuồn  khỏi cửa của cô bé mà  hiểu nổi. Công khai mối quan hệ một cách quang minh chính đại chẳng   hơn ? Lén lút thế  cứ như thể họ   phép gặp  , chủ yếu là khiến  trông chẳng khác nào một tên biến thái, chuyên  dụ dỗ mấy cô nhóc chẳng hiểu chuyện gì.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-70-my-nhan-om-yeu-ga-cho-quan-nhan-soai-ca/chuong-226.html.]
 Phương Tri Ý  đắm chìm trong cảm giác đó. Lúc lén lút chuồn  ngoài, mặt cô bé rạng ngời vẻ phấn khích. Sau đó còn cẩn thận ngoái    lưng, thấy trong nhà  ai phát hiện, liền vội vàng kéo tay Bùi Từ, giục: "Nhanh, nhanh lên!"
Bùi Từ: ...Càng ngày càng giống !!! o(╥﹏╥)o
Mèo Dịch Truyện
Bị cô nhóc kéo   mấy bước, Bùi Từ chợt chậm . Anh bắt đầu tính toán cho tương lai của , vì lúc lái xe   suy nghĩ  lâu . Đợi đến khi kết thúc chuyến bay thử nghiệm thực tế thì ít nhất cũng  hai tháng nữa,  thì trong  thời gian   cứ lén lút thế  mãi ?
Anh  quan tâm đến những chuyện khác, nhưng lỡ như   khác phát hiện  thật thì chắc chắn sẽ ảnh hưởng đến danh tiếng của cô bé. Tất nhiên,  cũng nóng lòng  nắm chắc  phận  yêu của , cũng   nắm tay  hôn má cô nhóc các kiểu.
Nghĩ  nghĩ ,  vẫn   rõ ràng với cô nhóc: "Dương Dương ,  thấy cách chúng  thế    chút nào."
"Có gì   chứ?" Phương Tri Ý ngẩng đầu hỏi .
"Dương Dương, chúng  đang nghiêm túc tìm hiểu  mà, nhưng bây giờ em xem, chúng   giống  đang tìm hiểu  ? Anh cứ như mấy tên lưu manh thời xưa  cấm đoán, lén lút  lừa gạt tiểu thư nhà giàu ." Ngay cả  chuyện cũng  tránh né  ,  càng   càng thấy tủi  thế ? Rõ ràng hai đứa  đang nghiêm túc tìm hiểu  mà!
Phương Tri Ý vốn thấy Bùi Từ kích động như , sợ rằng về đến nhà một cái là cả căn cứ sẽ  chuyện. Giờ thấy  thật sự tủi , nhưng điều kiện cô  đặt  . Nếu  đầu  đổi ý, thì sẽ   lợi cho việc xây dựng hình tượng của cô  .
  vẻ mặt tủi  đến thảm thương của , cô   chút áy náy: "Bùi Từ,    thể nghĩ thế chứ? Thứ nhất,  thử nghĩ xem,  chắc chắn  lừa em đúng ? Hơn nữa,  là Đội trưởng Bùi oai phong lẫm liệt cơ mà,    thể so sánh với mấy tên lưu manh quèn  chứ? Thứ hai, em chẳng  đang từng bước từng bước tiến hành ? Chúng  cũng coi như lớn lên cùng ,     đều   là  trai em. Nếu đột nhiên  chúng  đang tìm hiểu , liệu  bất lợi cho việc xây dựng hình tượng   của  ?"