Trước đây cô còn nghĩ,  khi hồi phục thì bản  chắc chắn sẽ trở nên lợi hại hơn.    mới nhận    suy nghĩ quá nhiều. Thứ  giống như võ công , cần  luyện tập lâu dài. Dù cô   chiêu thức, nhưng với một cơ thể    từng rèn luyện thì cũng vô ích thôi.
Vừa  cô nhận  Bùi Từ thực sự  chút  vui. Biết  lo lắng cho , cô bé nhỏ giọng : "Em  . Hơn nữa, chẳng    ở đây ? Anh ở đây thì   em  thể  an   cơ chứ! Có Bùi Từ ở đây thì là nơi an  nhất !"
Lời khen tặng  khiến Bùi Từ suýt nữa choáng váng. Nhìn đôi mắt sáng lấp lánh của cô bé,   cô đang "rót mật  tai" .
  cách nào , cô  rót thì đừng  canh mê, dù là thuốc độc  cũng cam lòng uống.
Đương nhiên trong lòng  hề so đo, nhưng vẻ mặt thì vẫn  biểu lộ  ngoài. Anh lặng lẽ ăn hết cơm, cất hộp cơm. Lúc , trời  tối hẳn.
Bùi Từ nghĩ cũng  thể tiếp tục hái thêm  nữa. Dọn dẹp đồ đạc xong xuôi,  nhàn nhạt : "Dương Dương, chúng  về nhà thôi."
Phương Tri Ý  thấy giọng  nhàn nhạt của  đàn ông thì   vẫn còn giận. Nghĩ đến những gì    vì , cô thấy bản  cũng nên dịu dàng một chút. Vì , cô "ừm" một tiếng, tiến đến bên cạnh Bùi Từ,  chút nũng nịu : "Bùi Từ,  cúi xuống đây một chút, em  chuyện   riêng với ."
Bùi Từ  hề nghi ngờ, chỉ tò mò trong khu rừng hoang vắng , cô bé còn   thầm với  chuyện gì?
Mặc dù tò mò,  vẫn cúi   gần cô bé.
Phương Tri Ý thấy khuôn mặt điển trai của  kề sát, lập tức rướn  hôn lên. Hôn xong  ngẩng đầu lên  híp mắt hỏi: "Bùi Từ,  hết giận  chứ!"
Bùi Từ sững ,  ngờ   "thu hoạch" bất ngờ như . Mặc dù vui mừng đến phát điên, nhưng vẫn  giữ vẻ điềm tĩnh. Chủ yếu là   để cô bé nhận thức  vấn đề an   thể xem nhẹ, huống hồ cô bé còn    hấp dẫn đến mức nào. Lỡ gặp   như Giang Quang Vĩ thì  đây?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-70-my-nhan-om-yeu-ga-cho-quan-nhan-soai-ca/chuong-232.html.]
"Dương Dương, mặc dù..."
Anh còn   dứt lời, Phương Tri Ý  trực tiếp vòng tay qua cổ , kéo mạnh   về phía ,   hôn lên má bên : "Thế  thì ?"
Mèo Dịch Truyện
Bùi Từ  cô bé  đùa,  hề thấy nguy hiểm, trái  còn thấy cực kỳ thú vị. Anh  nhịn  thở dài trong thâm tâm,  đó đưa tay nắm lấy tay cô, nhỏ giọng hỏi: "Dương Dương,  phát hiện em hư lắm đấy."
Anh  khỏi nghĩ đến  đầu gặp mặt, khi  cố tình trêu chọc cô, ép cô gọi  là  trai. Phải chăng chính lúc đó  kích hoạt tính cách tiềm ẩn tinh quái của cô bé?
Những năm  cô bé càng ngày càng lém lỉnh, khó lường, nếu như lúc đầu   trêu chọc thì   bây giờ cô gái nhỏ vẫn còn ngoan ngoãn, ngượng ngùng đến mức đáng yêu ?
Nghĩ đến  , Bùi Từ  cảm thấy một cô gái nhỏ như  thực  càng ,  tùy hứng mới đáng yêu.
 cứ  cô gái nhỏ bắt nạt, khó chịu thật đấy!
Đối mặt với lời nhận xét cực kỳ chuẩn xác của Bùi Từ, Phương Tri Ý  hề phủ nhận, cô tựa  lòng ,  khúc khích  ngừng.
"Bùi Từ, em hư như  mà  vẫn thích em ?" Cô    nắm tay Bùi Từ, nhẹ nhàng vẽ vòng tròn trong lòng bàn tay .
Cảm giác tê ngứa khiến lông tơ   Bùi Từ dựng ,   cô  cố tình trêu chọc .
"Dương Dương, em còn dám chọc ghẹo  khác ?" Anh nghiến răng, mang theo lời đe dọa hỏi ngược .
Phương Tri Ý cứng miệng: "Em cứ trêu  đó!"