Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Phùng Thúy Chi  xong sắc mặt đều  đổi, thầm chê bai những phường đục nước béo cò,  càng thêm thương xót cho Dương Dương.
“Điều kiện ở Tây Bắc  , nhưng dù   ruột của Dương Dương cũng ở đó. Tri Thư  là  từng lập công,    ở đó, ít  cũng chẳng ai dám bắt nạt Dương Dương.”
“ là như .” Lúc  Phùng Thúy Chi cũng đành gật đầu, chỉ  thở dài cho con bé đáng thương, vô cớ mà  chịu những tội vạ .
——————
Bùi Từ hôm nay mới đến Dung Thành, vốn định  xong việc  mới  đón cô em gái nhà họ Phương.  nghĩ , bản   cũng là kẻ xa lạ, tuy là chiến hữu của  trai cô bé, nhưng  vẻ lo lắng của Phương Tri Lễ cũng đoán  con bé hẳn là  rụt rè, nhút nhát,  hơn hết là nên đến  quen  một phen.
Sợ lúc đó đến thẳng đó nhỡ con bé  chịu  theo , nên  báo cáo xong ở căn cứ  cầm địa chỉ nhà họ Lưu, thuê một chiếc xe ô tô  phóng thẳng đến nơi.
“Đội trưởng Bùi…”
Mấy   cùng thấy Bùi Từ lái xe  ngoài ngỡ rằng   nhiệm vụ khẩn cấp, kết quả gọi một tiếng mà Bùi Từ cũng chẳng thèm để tâm.
“Anh    gì ?”
“Đi tìm  chăng?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-70-my-nhan-om-yeu-ga-cho-quan-nhan-soai-ca/chuong-32.html.]
“Ồ,  sực nhớ  , đội trưởng Bùi  giúp đội trưởng Phương đón em gái mà.”
Nói đến chuyện , ai nấy đều hào hứng hẳn lên: “Nói mới nhớ, mấy   ai từng gặp em gái đội trưởng Phương ?”
Mọi  đều lắc đầu,    : “Chắc hẳn vẫn còn là một cô nhóc.”
“Anh  gặp thì  ?”
Người  chuyện  hì hì, bí hiểm : “Các  đoán xem hôm qua  thấy gì  chuyến xe lửa?”
Mèo Dịch Truyện
“Đừng  bắt tụi  đoán mò nữa,  nhanh .” Cả đám đàn ông to con, chẳng ai  đủ kiên nhẫn mà đoán già đoán non, đưa tay đẩy  đang giữ bí mật  một cái.
Bị thúc khuỷu tay một cái nhưng  đó cũng  giận,  : “Hôm qua  tàu hoả đội trưởng Bùi lén lút  một cặp vợ chồng dỗ dành con nít  lâu, chắc là đang học cách chăm sóc trẻ con  mà.”
“Chăm trẻ con, ha ha ha…” Nói xong cả đám  phá   ầm ĩ. Lần về  chắc chắn  còn buồn tẻ nữa , xem cảnh đội trưởng Bùi lúng túng chăm sóc trẻ con thì còn gì vui bằng.
Chỉ là cả đám   nào ngờ,  những chẳng  chứng kiến cảnh Bùi Từ  trò , ngược  còn  Bùi Từ cho một vố . Đợi đến khi họ về căn cứ  cô gái mắt trong veo, răng trắng nõn nà xinh   chính là em gái nhà họ Phương thì hối hận đến xanh cả ruột gan. Ôi chao, lời đồn hại  thật!
Đường Thanh Liên tuy  quá dài,  còn khá rộng rãi, thế nhưng giờ tan tầm,  đường     về,  còn  ít trẻ con đang chơi đùa  cửa nhà, khiến chiếc xe ô tô lăn bánh  thật khó khăn.
Xe đạp thời  là của hiếm,  chỉ cần tiền mà còn cần phiếu công nghiệp,  xếp hàng dài ở bách hóa mới mong mua . Bởi , sự xuất hiện đột ngột của một chiếc xe bốn bánh  đường Thanh Liên  khiến cả khu phố xôn xao, dậy sóng.