Hai      tiến tới bàn ăn. Trên bàn   cơm canh tươm tất, nóng hổi do Thư Thụy Chi nấu cho họ. Trời rét căm căm, mà cửa nhà ăn  cứ mở toang, lát nữa cô dâu chú rể còn   kính rượu từng bàn, nên ăn một bát cơm canh nóng để ấm .
Thư Thụy Chi  đôi vợ chồng son quấn quýt  rời, nên  khi bưng cơm canh  thì  thẳng  bếp. Bà định đợi hai đứa trẻ ăn xong mới dọn dẹp một chút  cùng  sang nhà ăn.
Bên ,  nhà họ Phương và Thái Thiệu Hoài   mặt để tiếp khách. Còn một lúc nữa mới đến giờ mở tiệc, nên   đều  quanh bàn tán gẫu rôm rả.
Lý Đoan Ngọc cũng chuẩn   chu đáo. Mỗi bàn đều đặt một đĩa hạt dưa và một đĩa kẹo hoa quả đủ màu.
Có đồ ăn vặt nhâm nhi,   cũng vơi  phần nào cái lạnh, ngược  còn xúm xít chuyện trò rôm rả.
Đến khi thấy Phương Tri Ý và Bùi Từ bước ,   đều nhiệt tình chào hỏi cô dâu chú rể.
Thời   tục náo hôn,  nơi còn  nghiêm trọng, nhưng ở căn cứ  thì  bớt  nhiều phần. Ngoài  nhà  thì chỉ còn  các chiến sĩ trong căn cứ.
Các chiến sĩ tuy  trêu chọc, nhưng vì là quân nhân nên chẳng đến nỗi ồn ào quá mức. Người nhà thì chủ yếu là các nữ đồng chí cũng  chuộng sự náo nhiệt, nên hai   đến mỗi bàn chỉ     vài lời chúc phúc chân thành.
Đi một vòng như , nhà ăn cũng bắt đầu dọn thức ăn lên.
Mùa đông lạnh giá ở Tây Bắc hiếm khi xào nấu món gì cầu kỳ, vì  bưng lên bàn là nguội ngay, nên thường chọn món lẩu.
Mèo Dịch Truyện
Theo tiêu chuẩn cưới xin  đây của căn cứ thì mỗi bàn chuẩn  một nồi lẩu dê hoặc lẩu bò, kèm theo một ít cải thảo, khoai tây, cà rốt. Nhà ăn còn  thêm mì. Ăn một bữa như  cũng coi như  thịnh soạn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-70-my-nhan-om-yeu-ga-cho-quan-nhan-soai-ca/chuong-390.html.]
Lý Đoan Ngọc thấy một nồi lẩu  đơn sơ, nghĩ đến đám cưới ở miền Nam, một bàn cũng  bảy tám món, ít nhất cũng  gà, vịt, cá, nên mỗi bàn bà chuẩn  hai nồi lẩu. Một nồi lẩu dê đúng kiểu Tây Bắc đậm đà.
Còn một nồi nữa là lẩu cá, dùng loại cá nước lạnh đặc trưng nơi biên cương, nấu theo kiểu lẩu chua.
Không chỉ khách thích, mà ngay cả Phương Tri Ý cũng thấy  miệng. Trước khi kính rượu, cô và Bùi Từ mỗi  uống một bát nước lẩu dê nóng hổi,  ăn thêm khá nhiều cá mới cầm ly rượu bắt đầu kính rượu.
Ban đầu Phương Tri Ý còn lo Bùi Từ  ép uống rượu, nhưng thủ trưởng Thái  ngay ở bàn chính, ngay cả bàn chiến hữu duy nhất dám trêu chọc  cũng  kiềm chế.
  từng bàn như  cũng   chỉ để lấy lệ. Bùi Từ vẫn uống khá nhiều, nhưng      . Mãi mới kết thúc, Phương Tri Ý thấy hai má  ửng hồng, hỏi : "Có   nghỉ một lát ?"
Bùi Từ lắc đầu: "Không  , Dương Dương,  thấy  khỏe re."
Nói xong còn  cô bằng ánh mắt trấn an, như     sẽ   lỡ việc chính , khiến Phương Tri Ý  giận  buồn , chẳng buồn ngó ngàng đến  nữa.
Đến khi bữa trưa kết thúc thì  hơn ba giờ chiều. Vì biên cương  chênh lệch múi giờ nên bữa trưa thường là từ một đến hai giờ,  nên ăn xong cũng  tính là muộn. Các chiến sĩ ăn uống no nê thì ai về đơn vị nấy, ai cần nghỉ ngơi thì về nhà nấy.
Sĩ quan quản lý cùng các chiến sĩ nhà ăn bận rộn cả buổi sáng. Lúc   giúp dọn dẹp đồ đạc, Lý Đoan Ngọc cũng nghĩ đến, phát cho mỗi  một nắm kẹo sữa.
Đây là Tống Trinh bảo Thư Thụy Chi mua. Tóm  là  cân nhắc  chu đáo  mặt.
Vì  ai nấy đều vui vẻ giúp đỡ, chẳng ai than phiền lấy một lời.