Bởi , ông đành giữ kín những tâm tư . Dù , ông cũng  rõ tính tình của con trai , chỉ chú tâm  công việc nghiên cứu. Bây giờ  cùng Dương Dương tham gia  kế hoạch chung, chuyện cưới xin  , ông cũng chẳng còn bận tâm nữa, cứ để con tự do lựa chọn. Vì  vợ mất sớm, ông luôn cảm thấy   với các con, nên dù chúng   gì, ông đều vô điều kiện ủng hộ.
Phương Tuấn Khanh là  tinh tường, cũng chẳng   hiểu chuyện, nhưng đây là việc riêng của đám nhỏ, bậc  cha   thể can thiệp. Ông   gì thêm, chỉ rót thêm cho Chu Thừa Khang một ly rượu: "Năm mới, chúng  cứ  chuyện vui vẻ thôi, đừng nhắc mấy chuyện đó nữa."
" ,  chuyện vui ! Tháng Năm  Dương Dương sẽ về Bắc Kinh  ? Đến lúc đó chúng  nhất định  ghé qua thăm con bé một chuyến." Nói đến đây, kể từ khi cô bé rời khỏi Đại học Nam,  nhiều năm trôi qua. Họ  gọi điện thoại cho    bao nhiêu , cũng  xem ảnh, nhưng vẫn   gặp  thật. Ông Phương còn kể con bé  cao lớn hơn nhiều, tính cách cũng cởi mở hơn, sức khỏe cũng  hơn ...
"Nhất định ,  cần chú Chu , Dương Dương cũng sẽ đến thăm chú thôi." Phương Tuấn Khanh  sức khỏe của con gái   khá hơn  nhiều, mấy ông bạn già  đều  giúp đỡ  ít, đặc biệt là lão Chu  coi con bé như con ruột.
Vì ,   về thăm, Dương Dương còn  khi nào rảnh rỗi sẽ   thăm các chú các dì ở Đại học Nam một  nữa.
———
Phương Tri Ý  đón  ít cái Tết ở căn cứ , nhưng với  cô thì đây là  đầu tiên. Bởi , khác với vẻ vô tư của đám trẻ, từ ngày 29 Tết, bà  bắt đầu cùng các gia đình khác trong khu tập thể dán câu đối đỏ, treo đèn lồng, và dọn dẹp vệ sinh nhà cửa tinh tươm.
Đến ngày 30 Tết, bà  thức dậy từ sáng sớm để chuẩn  bữa cơm tất niên ấm cúng.
Anh cả,  thứ và cả Bùi Từ, vì đều là quân nhân tại ngũ,   hưởng chế độ nghỉ Tết thông thường. Ngược , những ngày lễ Tết còn khiến họ bận rộn hơn gấp bội, ngay cả chiều 30 Tết cũng  túc trực ở căn cứ.
Bùi Từ rời  lúc trời còn  sáng hẳn. Anh  đánh thức vợ , chỉ khẽ hôn lên trán cô  khi lặng lẽ bước  cửa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-70-my-nhan-om-yeu-ga-cho-quan-nhan-soai-ca/chuong-412.html.]
Phương Tri Ý cảm nhận , nhưng vì quá buồn ngủ, cô chỉ khẽ "ừm" một tiếng  tiếp tục chìm  giấc ngủ sâu.
Đến khi tỉnh dậy, cô mới thấy một tờ giấy nhỏ kẹp  đèn ngủ đầu giường, đó là lời nhắn của  nào đó dành cho cô.
Phương Tri Ý dậy ăn hết bữa sáng Bùi Từ  cẩn thận hâm nóng trong nồi cho cô,  đó mới  quần áo mới, đội mũ, quàng khăn ấm áp  rảo bước về nhà.
Khi cô đến nơi,  và chị dâu  tất bật trong bếp. Cô cởi khăn, bỏ mũ treo sang một bên  cất tiếng hỏi: "Chị dâu, chị ở trong bếp ạ? Nhóc Quả Quả  ?"
Thái Văn Quân đáp lời: "Dì Dư đang trông bé đấy."
"Ồ,  là chị dâu Dư cũng đến !" Nói , cô còn  kịp cởi áo khoác  rảo bước  nhà.
"Chị dâu Dư~~"
Mèo Dịch Truyện
Dư Du  tiếng em chồng gọi, ban đầu còn  ngượng nghịu đôi chút, nhưng giờ thì  miễn dịch . Huống hồ, đám cưới của cô  và Phương Tri Lễ cũng  định ngày,  Tết hai     đăng ký kết hôn , nên cô  cũng  tự nhiên đáp :
"Em gái về  ? Trên tủ bên cạnh  bánh kẹo gửi từ Bắc Kinh về, phần của em chị  để riêng  đó ."
Phương Tri Ý  hề khách sáo. Cô liền  lấy một cái bánh đào, xẻ  ăn một miếng  mới tới  bên cạnh chị dâu, cùng  trêu đùa nhóc Quả Quả.