Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Bùi Từ và Từ Vệ Dân quen   lâu, đương nhiên Bùi Từ    sự hả hê trong lời  của  . Không  một lời, Bùi Từ liền tiến thẳng đến phòng tập huấn phi công của căn cứ. Anh nhanh chóng  mặt các đồng đội còn , trừ Từ Vệ Dân, ghi tên họ  danh sách huấn luyện tăng cường cho ngày hôm .
Từ Vệ Dân cứ trân trân  Bùi Từ ghi tên từng   danh sách huấn luyện tăng cường cho ngày mai,  ngây   một lúc lâu mới sực tỉnh, miệng lẩm bẩm: “Bùi Từ, cái tên khốn nạn !!”
Bùi Từ  thèm để ý đến Từ Vệ Dân, lướt qua   mà  về phía phòng ngủ của đội. Lúc    trong đội vẫn  nghỉ ngơi,  thấy tiếng bước chân tưởng là Từ Vệ Dân   ngóng tin tức trở về.
Từng  háo hức mở cửa, kích động hỏi: “Phó đội trưởng Từ, đội trưởng Bùi  về ? Anh   hỏi về việc đưa trẻ con    ... Ôi chao, đội trưởng Bùi.”
Sau khi mở cửa,   mới phát hiện    ở cửa chính là Bùi Từ, nhất thời tất cả đều thu  nụ , từng   thẳng tắp.
“Mọi   quan tâm đến  ?” Bùi Từ nheo mắt  một lượt các đội viên.
Mọi  càng  dám thở mạnh!
Thấy tất cả   gì, Bùi Từ trực tiếp mở lời: “Vừa    gặp phó đội trưởng Từ. Hôm nay    tham quan mô hình huấn luyện của căn cứ Tây Nam, cảm thấy cường độ tập huấn của chúng  cần  nâng cao. Vì ,    đặc biệt  mặt   đăng ký tăng cường độ tập huấn  ngày mai. Nếu    thể chấp nhận  cường độ ,  khi trở về  sẽ nộp đơn lên đại đội,   tất cả sẽ tập huấn theo cường độ .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-70-my-nhan-om-yeu-ga-cho-quan-nhan-soai-ca/chuong-42.html.]
Bùi Từ khác hẳn với Phương Tri Thư,  cần  cố tỏ  uy nghiêm. Anh  trông  vẻ hiền lành vô hại,  chuyện  chừng dễ tính, nhưng thực chất  chẳng ai dám cãi lời. Kẻ nào cả gan phản đối   chắc chắn sẽ  hứng chịu những chiêu trò thâm hiểm hơn.
Quả nhiên, lời   dứt, từ trong phòng ngủ liền vang lên những tiếng than vãn khe khẽ: “Đội trưởng Bùi, chúng  sai .”
Anh  còn  vẻ vô tội: “Thôi mà,   đừng phụ lòng  của phó đội trưởng Từ.”
Từ Vệ Dân: “...”
————
Buổi tối,  khi Lưu Tuệ Trân sắp xếp cho Hòa Sinh và Hòa Linh  ngủ, thấy Phương Tri Ý vẫn  ngủ,   đến bên giường cô, nhỏ giọng hỏi: “Dương Dương,   nóng quá nên  ngủ  ?”
“Không  , dì Tuệ Trân, là do tối nay cháu ăn  nhiều ạ.” Phương Tri Ý  xong còn  chút ngượng ngùng. Cơ thể cô  khỏe hơn  một chút, nên ăn uống ngon miệng hơn. Hôm nay món chân giò hầm táo đỏ của mợ  cũng  ngon,  nhịn  ăn thêm vài miếng.
Mèo Dịch Truyện
Không ngờ cơ thể  vẫn luôn ăn  ít, chỉ ăn thêm vài miếng chân giò  thấy no căng bụng.
 cũng  đến nỗi khó chịu, chỉ là vì quá no bụng nên   ngủ.