Đào Quế Vân  thiết với gia đình hai vợ chồng, cũng quen với việc Bùi Từ giặt quần áo cho Dương Dương, nhưng khi thấy  trai  còn tỉ mỉ phân loại đồ lót của vợ  một chiếc chậu nhỏ riêng để giặt thì  khỏi  thêm vài . Thật  ngờ Đội trưởng Bùi  tinh tế đến .
Bảo  cô Ngọc ( Phương Tri Ý) cứ nhắc đến  rể  là   tươi như hoa, miệng  ngớt lời khen ngợi. Sau  nếu con gái  cũng tìm  một tấm chồng ưng ý như  thì còn gì bằng.
"Dương Dương ?" Đào Quế Vân  lâu  gặp cô bé Dương Dương, vốn định sang đây trò chuyện với hai vợ chồng, nhưng  quanh quẩn mãi mà  thấy bóng dáng cô bé ,  cứ ngỡ cô bé vẫn  về đến nhà.
Bùi Từ đáp: "Cô  đang ngủ trưa ạ."
"Ồ, chắc là cô bé  việc vất vả lắm nhỉ?" Đào Quế Vân tuy  rõ viện nghiên cứu cụ thể nghiên cứu cái gì, nhưng  con dâu  kể rằng  là nghiên cứu những thứ trọng yếu, lợi hại lắm, nên cảm thấy công việc  chắc chắn  hao tâm tổn sức.
"Vâng, cô    vất vả chút ạ."
"Vậy về nhà  bồi bổ thật . Lát nữa cô mang cho cháu ít đồ rừng cô mới đào  núi, hầm thành món canh bồi bổ cho Dương Dương uống thật nhiều  nhé." Đào Quế Vân nghĩ hai   kết hôn  mấy tháng, chắc cũng sắp tính đến chuyện sinh con . Nhìn thấy ngày nào cũng mệt mỏi như , nếu mang thai thì sẽ hao mòn sức lực, chẳng bồi bổ tử tế thì   chút nào.
Nói xong cũng chẳng đợi Bùi Từ đáp lời, cô vội đặt giỏ hoa quả khô đang cầm sang một bên,  như một làn gió thoảng, nhanh chóng  về nhà.
Hai nhà ở gần , chỉ thoáng chốc Đào Quế Vân  mang một mớ đồ rừng tươi ngon đến đặt  chiếc bàn đá đặt trong sân: "Đội trưởng Bùi, đây là đồ cô đào  núi, cầm về hầm canh  nấu cháo đều  cả."
Mèo Dịch Truyện
Bùi Từ vội vàng  dậy nhận lấy gói đồ từ tay cô Đào,    nhà lấy cho cô Đào một gói bánh đặc sản con mang về từ Tây Thành: "Cô Đào, đây là bánh đặc sản con mang về từ Tây Thành, cô mang về cho Tiểu Trân nhà  nếm thử cho ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-70-my-nhan-om-yeu-ga-cho-quan-nhan-soai-ca/chuong-421.html.]
Quan hệ hai nhà hiện giờ giống như  , Đào Quế Vân cũng chẳng câu nệ nữa, đưa tay nhận lấy   : "Vậy cô  mặt Tiểu Trân cảm ơn tấm lòng của Đội trưởng Bùi nhé."
Vì Phương Tri Ý đang nghỉ ngơi, nên cô Đào cũng  nán  lâu. Sau khi đưa đồ xong cũng mang đồ về nhà .
Còn Bùi Từ thì  khi giặt xong quần áo  bắt đầu  bếp chuẩn  bữa tối. Trong bếp   sẵn nguyên liệu nấu nướng,  dùng nước nóng ngâm mấy thứ đồ rừng cô Đào  mang sang, định tối nay hầm canh gà. Nghĩ đến Dương Dương  thích ăn đồ ăn Thành Đô,   lấy sườn , chặt thành từng miếng vuông vức, định kho chung với khoai tây.
Phương Tri Ý choàng tỉnh trong tiếng chặt sườn lốc cốc vọng  từ căn bếp nhỏ.
Khi cô dậy thì ngoài trời vẫn còn sáng choang, cũng  mơ màng,  kịp định thần xem  đang ở . Còn tưởng đang nghỉ trưa ở viện nghiên cứu, định xuống giường bước  phòng thí nghiệm thì khi ngoảnh đầu , cô thấy chiếc áo khoác của    cởi , gấp vuông vắn và đặt ngay ngắn bên cạnh. Lúc , cô mới chợt nhớ ,   về đến nhà .
Cô  dậy sửa soạn  bản  một chút  mặc áo khoác  khỏi phòng ngủ. Trong gian bếp, Bùi Từ  hầm gà  chiếc bếp than nhỏ, hương thơm dìu dịu  bắt đầu lan tỏa khắp gian bếp.
Mấy miếng sườn   chặt gọn gàng đặt sẵn một bên,   đang thoăn thoắt thái rau.
"Đội trưởng Bùi của em ơi, một buổi chiều   bao nhiêu việc nhà thế ?" Cô  ngoài mới giật  phát hiện, sân   phơi đầy quần áo tươm tất.
Trong nhà cửa   đấy sạch bóng loáng  đành, đến bữa tối cũng  chuẩn  gần xong xuôi.
Bùi Từ   thì liếc  cô vợ nhỏ nhắn đang  cạnh, khẽ  một tiếng: "Cũng  nhiều, cũng   gì đáng kể."