Tất nhiên, cũng  một   thích hóng chuyện,  chỉ  dò xét Phương Tri Ý, mà phần lớn là để xem thái độ của Tống Trinh. Từ xưa đến nay, mối quan hệ  chồng nàng dâu vốn là khó hòa hợp nhất. Lại  đồn cô gái  tuổi còn trẻ   việc ở viện nghiên cứu, cha  đều là giáo sư đại học danh tiếng, những   học thức cao như  thường kiêu ngạo, chẳng  cô con dâu mới   thích phô trương thanh thế  .
Nghĩ đến việc mấy năm gần đây nhà họ Bùi nổi bật trong đại viện, con trai út Bùi Từ   triển vọng, bản  Bùi Minh Tuyên cũng  địa vị vững chắc, Tống Trinh   đánh giá cao ở bộ tuyên truyền.
Mọi chuyện   đều đổ dồn  một nhà, luôn   ghen tị.
Mấy   chắc mẩm Tống Trinh xin nghỉ phép vì cô con dâu mới gây khó dễ, nào ngờ   ngoài  thấy hai  con quấn quýt tay trong tay,      rôm rả. Mỗi khi Tống Trinh giới thiệu con dâu, cô đều mỉm  hiền hậu, ngoan ngoãn chào hỏi.
Nhìn xem, đây   là  chồng nàng dâu, đến  ruột con ruột cũng  chắc   thiết  đến thế!
Thấy ,   càng thêm ngưỡng mộ. Quan trọng hơn, cô con dâu út nhà họ Bùi  trông  xinh ,  càng ngọt ngào, khiến      khỏi mềm lòng.
Một    quan hệ  với nhà họ Bùi mạnh dạn hỏi thăm tình hình gia đình Phương Tri Ý, hỏi nhà cô  còn chị gái  em gái  lập gia đình ?
Ai nấy đều hiểu rõ ý tứ đó. Tống Trinh  hài lòng khi thấy   yêu quý Dương Dương, dù  con bé  như , chuyện    mến mộ cũng là lẽ đương nhiên. Nghe , bà bật  xua tay: "Không  , nhà Dương Dương chỉ  mỗi con bé là con gái." Trong lời  bà xen lẫn chút tự hào thầm kín, ý là, cô con dâu  như  thì chỉ nhà bà  phước mới gặp ,  đến lượt nhà  khác!
Thấy ,   cũng  hỏi thêm mà chuyển sang mời Phương Tri Ý rảnh thì đến nhà chơi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-70-my-nhan-om-yeu-ga-cho-quan-nhan-soai-ca/chuong-445.html.]
Mèo Dịch Truyện
Tống Trinh mỉm  nhận lời,  khi chào hỏi   xong mới đưa Phương Tri Ý về nhà.
Về đến nhà, bà vẫn nở nụ  tươi roi rói  môi, liền hồ hởi kể với dì về phản ứng của   trong đại viện khi  thấy Dương Dương.
Thực tình bà thừa   vài  bụng  hẹp hòi  hóng chuyện rắc rối, chỉ là  ngờ chẳng thấy "kịch vui" , mà trái  còn tận mắt chứng kiến cảnh bà và Dương Dương  thiết như  con ruột. Chắc mẩm họ sẽ tức nổ đom đóm mắt khi về nhà!
Dì  Tống Trinh hồ hởi chia sẻ cũng bật  theo. Thực  mấy hôm nay dì  ngoài, cũng  mấy chị em  bụng chặn dì  hỏi han về cô con dâu mới trong nhà. Tất nhiên dì đều   cả, theo dì thì con bé vốn dĩ là một cô gái  .  một   rõ ràng là  tin, thỉnh thoảng còn  xa  gần, bóng gió đôi lời. Dì   giải thích cũng vô ích, nên cũng chẳng buồn giải thích  gì, dù  thì  một ngày họ cũng sẽ tự thấy rõ mà thôi.
Bùi Từ  là nghỉ phép, nhưng thực  về cũng   ngày nào cũng rảnh rỗi. Hôm nay   việc, sáng sớm   ngoài, lúc về thì thấy vợ  về,   hỏi: "Dương Dương, hôm nay chơi vui ?"
Phương Tri Ý gật đầu: "Vui ạ."
"Ngày mai còn  chơi nữa ? Ngày mai  đưa em  leo Vạn Lý Trường Thành?" Bùi Từ hỏi.
"Không  nữa. Ngày mốt viện trưởng Trương sẽ đến, em  ở nhà nghỉ ngơi một ngày." Mấy hôm nay cô  mỏi rã rời cả chân, đau nhức ê ẩm khắp , cho nên du ngoạn thật  cũng là một việc vô cùng mệt nhọc.
Tống Trinh từ trong bếp bưng  hai bát chè đậu xanh mát lạnh, : "  đó con, nghỉ ngơi một ngày . Đợi con  xong việc,  sẽ  đưa con  chơi. Hai hôm nay bà cũng  mỏi rã rời cả chân  đây!"