Bà Tống Trinh   liền trách yêu chồng một câu: "Chẳng  là nhờ phúc của con Dương Dương , xem ông mà xem, đắc ý  kìa."
Ông Bùi Minh Tuyên cũng chẳng phủ nhận,  vang : "Đắc ý là   chứ! Nhà khác   cái phúc  cũng chẳng   ." Nói đoạn, ông  đầu sang hỏi Phương Tri Ý: "Dương Dương, bố    ?"
Phương Tri Ý thấy bố chồng  như , nào còn  dáng vị thủ trưởng nghiêm nghị ngày thường nữa. Ông   giống một ông già con nít, chỉ  gật đầu phụ họa: "Bố  đúng ạ."
Lời   khiến ông Bùi Minh Tuyên  phá lên sảng khoái. Đã lâu lắm  ông mới vui vẻ đến , bởi thế hiếm hoi lắm mới dịu dàng  với con trai: "Tối nay, con uống với bố một ly nhé."
Bùi Từ vốn  thích rượu, nhất là  khi kết hôn,  hầu như chẳng động đến giọt nào.  nghĩ đến hôm nay là một ngày đáng để ăn mừng,  cũng  nỡ từ chối.
 bà Tống Trinh  cạnh đó liền  đỡ cho con trai: "Thằng Tiểu Từ  thích uống, ông cứ bắt nó uống  gì? Chẳng  mai Giáo sư Phương sẽ đến ? Đến lúc đó, ông hãy tha hồ mà cụng ly với Giáo sư Phương là  ."
Nhắc đến Giáo sư Phương Tuấn Khanh, ông Bùi Minh Tuyên mới sực nhớ  là thông gia của  sắp đến. Ông vội vàng cất hai chai rượu  tủ, miệng lẩm bẩm: " , ông Phương cũng là  sành rượu. Đợi ngày mai ông  đến  hẵng uống. Còn  một chai  thì cứ để ông Phương mang về  quà."
Bà Tống Trinh chẳng bận tâm đến chuyện chồng , nhưng  sốt sắng sắp xếp cho con trai và con dâu ngày mai cùng  đón khách.
Mèo Dịch Truyện
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-70-my-nhan-om-yeu-ga-cho-quan-nhan-soai-ca/chuong-452.html.]
"Mẹ, con   ạ." Bùi Từ nào  lý do gì để vợ   một   đón khách  chứ.
 ông Bùi Minh Tuyên  chợt nhớ đến chuyện Thư ký Diêu  kể hôm nay. Ông gọi con trai  phòng sách, đoạn  đầu  dặn dò: "Đóng cửa   con!"
Bùi Từ  bước  phòng sách   chắc là cha   chuyện cần bàn. Anh thuận tay đóng cửa ,  mới hỏi: "Thưa bố,  chuyện gì  ạ?"
Ông Bùi Minh Tuyên kể  cho con  về những lo lắng của ông Diêu Chính. "Lời thư ký Diêu    là lời  suông  con." Ông nhấn mạnh. "Người ở vị trí , mỗi lời  đều  trọng lượng và căn cứ. Huống hồ, ông   nắm bắt  những động thái phát triển bên ngoài, đương nhiên cũng rõ các nhà nghiên cứu khoa học của  là đối tượng   ngoài đặc biệt để mắt tới."
Đây cũng chính là lý do vì   nghiên cứu khoa học trọng điểm đều   bảo mật tuyệt đối. Nó  chỉ nhằm bảo vệ những kỹ thuật tối mật của , mà còn bảo vệ sự an  của chính các nhà khoa học.
Do  hứa với đồng chí Diêu Chính, việc đảm bảo an  cho Dương Dương cần  đặt lên hàng đầu, luôn cảnh giác với  hiểm nguy rình rập bên cạnh con bé.
Chỉ còn vài ngày nữa là hai đứa nhỏ  lên biên giới. Dù ông sẽ dặn dò kỹ lưỡng lão Thái, tin rằng ông  sẽ bảo vệ con bé chu đáo, nhưng Bùi Minh Tuyên vẫn cho rằng, Bùi Từ là chồng của Dương Dương, lẽ   là  gánh vác trách nhiệm .
Bùi Từ vốn là  chu đáo nhất mực với vợ,  ai sánh bằng. Thế nhưng trong chuyện ,   càng tỏ  cẩn trọng hơn bao giờ hết: "Bố , thường ngày con đều đích  đưa đón Dương Dương  . Nếu con bận,  cả và  hai sẽ  phiên đến. Hơn nữa,  lái xe cũng là vệ sĩ riêng của  cả,    tin cậy lựa chọn. Anh  luôn túc trực bên Dương Dương,  một phút rời."
Sau , nếu dự án  thông qua và cô   ở  viện nghiên cứu dài ngày, vấn đề an  càng  thể lơ là.