"Vì   sợ  liên lụy. Thời điểm đó, các phong trào chính trị vẫn đang rầm rộ, nhiều thầy giáo, cán bộ nghiên cứu  chụp mũ,  hạ cấp chức tước. Ngay cả phó viện trưởng cũng  giáng chức. Hắn  cứ ngỡ chú Trần cũng sẽ chung  phận, sợ  vạ lây nên vội vàng cuỗm tiền  lên báo cắt đứt quan hệ."
Chao ôi, đến Phương Tri Ý là  ngoài mà  còn thấy sôi máu. Đây là loại  gì ? Dù  thì chú Trần  cưu mang nuôi dưỡng  khôn lớn, đây quả thực là kẻ vong ân bội nghĩa bậc nhất.
Bùi Từ thấy vợ  ăn hết kem trong tay, sợ  thêm nữa cô  tức đến bốc hỏa. Cô vợ bé nhỏ của   là  trọng lẽ ,    thể chịu nổi hạng  vong ân bạc nghĩa , sợ cô tức đến sinh bệnh,  vội hỏi: "Còn nóng ? Không nóng thì chúng  về nhà , về nhà  quạt điện, sẽ mát mẻ hơn nhiều."
"Về thôi." Phương Tri Ý lắc đầu ngao ngán, cũng chẳng  bận tâm đến chuyện của kẻ bạc bẽo  nữa.
Hai   về đến nhà, Bùi Từ liền bê chiếc quạt điện  cắm  ổ. Dì giúp việc từ sân   , thấy Bùi Từ liền hồ hởi hỏi: "Dương Dương, Tiểu Từ về  ? Trong nhà  dưa hấu, con bé   ăn chút ?"
Phương Tri Ý xua tay: "Dạ thôi ạ dì, cháu  ăn kem xong, lát nữa hẵng ăn dưa hấu."
Dì giúp việc cũng   thêm lời nào,  sang dặn Bùi Từ: " , Tiểu Từ ,   một đồng chí tự xưng là công an khu vực Trường Sa,   chuyện  gặp con, dặn con về nhất định  gọi  cho họ."
Đường Trường Sa ? Chẳng lẽ chuyện của ông Trần   kết quả  ư?
Nghe  là chuyện ở khu vực Trường Sa, Bùi Từ lập tức gọi   điện thoại mà dì giúp việc  ghi .
Phương Tri Ý  cạnh,  rõ đầu dây bên   gì, chỉ  loáng thoáng Bùi Từ đáp: "Được,  sẽ đến ngay."
"Anh   ngay bây giờ ư?"
Bùi Từ gật đầu: "Ừ, đồng chí Liêu   chuyện  phức tạp,  cần đến đó một chuyến."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-70-my-nhan-om-yeu-ga-cho-quan-nhan-soai-ca/chuong-460.html.]
Mèo Dịch Truyện
"Thế tối nay   về nhà ăn cơm ?" Phương Tri Ý hỏi với theo.
Chắc là  , nếu đến giờ cơm mà   về,   cứ dùng bữa , tối cũng đừng đợi  nữa, cứ  nghỉ sớm .
"Được ,   nhanh ." Phương Tri Ý    tiễn Bùi Từ  đến cửa, đợi khi xe   khuất bóng mới   nhà.
Dì giúp việc thấy cô trở  nhà một  liền hỏi: "Tiểu Từ    hả?"
"Vâng,    chút việc cần giải quyết ạ."
Dì giúp việc vốn  bao giờ hỏi nhiều về chuyện công việc của  nhà, chỉ tiện miệng hỏi thêm một câu: "Tối nay    về nhà ăn cơm ?"
"Dạ,  chắc nữa ạ. Nếu đến giờ mà   vẫn  về thì cứ phần cơm  cho  ."
Dì giúp việc gật đầu   tiếp tục  bếp lo liệu. Chiều đó, Tống Trinh về nhà,  con trai  giải quyết chuyện của ông Trần,   con dâu nhắc đến chuyện đứa con nuôi bạc tình của ông ,  khỏi thở dài thườn thượt: "Đời ông Trần gặp  cái đứa vong ơn bội nghĩa  thật là  đen đủi, suýt nữa thì cả gia đình đổ nát.   nhớ ngày  đứa trẻ  cũng  đến nỗi nào,  hiểu     hóa  như ."
"Có chuyện gì nữa  ạ? Chẳng lẽ còn  uẩn khúc gì khác nữa ư?" Phương Tri Ý  những gì Bùi Từ kể về nó  đủ rợn  , nghĩ thầm chẳng lẽ còn  chuyện nào ghê gớm hơn ?
Tống Trinh  kìm  mà bĩu môi, kể tiếp: "Nuôi nó vất vả bao nhiêu năm trời, cuối cùng suýt hại c.h.ế.t cả ông Trần lẫn bà Nhã Cầm."
"Thật  ? Nó hại họ như thế nào cơ ạ?"
"Chính là  khi chính thức đoạn tuyệt quan hệ, nó   tay trộm đồ trong nhà để gửi về cho cha  ruột. Nào ngờ  lấy nhầm, vớ  mấy tài liệu nghiên cứu mật của ông Trần. May mắn , bà Chu Nhã Cầm kịp thời phát hiện, vội chạy xuống  lầu nhờ   trong khu tập thể chặn  . Nếu  tài liệu đó thực sự thất lạc, ông Trần chắc chắn sẽ khó mà thoát khỏi trách nhiệm nặng nề."