Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Phùng Cầm năm nay mười bảy tuổi. Khi cha tái hôn thì cô  mười tuổi. Lúc đầu,   kế  đối xử với họ cũng  tệ, nhưng  khi kết hôn với cha thì bà    lộ rõ bản chất. Dù   , nhưng cô vẫn   kế  tâm địa  xa. Mấy ngày , bà  còn gièm pha cha   cho   học, còn tính chuyện gả  .
Em gái Phùng Thiến cũng thường xuyên  bà  sai vặt đủ thứ chuyện. Trời lạnh căm căm như thế  mà còn bắt em gái giặt giũ quần áo cho thằng con quý tử của bà .
Mỗi  ở  mặt cha, bà  đều giả vờ ngoan ngoãn. Vì , mỗi  Phùng Cầm kể lể những chuyện   về bà , cha đều tặc lưỡi bỏ qua.
Vừa nãy Trương Nhân Nhân thấy  đông  đến như ,  sớm chướng tai gai mắt. Cô  lẩm bẩm    rủa xả bao nhiêu câu .
Thấy một  lính khoác quân phục  , Trương Nhân Nhân liền bám theo. Theo Phùng Cầm hiểu về   kế , chắc chắn sẽ chẳng  lời tử tế nào. Cô  ước chừng   vẻ bề , kiểm soát mấy  lính cấp  của bố y như cách cô  vẫn khống chế hai chị em  . Chuyện đời  đơn giản như thế ?
Phùng Cầm cũng  dám chắc, nhưng nghĩ đến việc  hứa với em gái là sẽ tìm cách đuổi  dì Trương , cô suy nghĩ một chút liền chạy  khỏi bếp  với cha: "Bố ơi, dì Trương bảo bố  giúp dì  chuyển ít củi khô  nhà." Cô e  khác  giành phần, cố ý nhấn mạnh: "Dì Trương    bố để trong đó mấy khúc gỗ điêu khắc khó phân biệt, dì  sợ lấy  nhầm đồ."
Nghe con gái nhắc đến chuyện , Phùng Thừa Nghĩa sực nhớ    sưu tầm  mấy khúc gỗ điêu khắc để trong nhà kho chứa đồ lặt vặt. Ngoài mấy thứ đồ cổ nho nhỏ  , ông chẳng thiết gì khác, thực sự lo vợ  đem mấy món đó   củi đun bếp.
Ông dặn dò qua loa một tiếng   về phía nhà kho.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-70-my-nhan-om-yeu-ga-cho-quan-nhan-soai-ca/chuong-562.html.]
Trương Nhân Nhân cũng nhanh chóng tới nhà kho, thấy Trần Duy Đống đang  xổm  đất nhổ những luống hành lá xanh non. Người phụ nữ khẽ ho một tiếng  hiệu  mới bước .
Trần Duy Đống năm nay mới hai mươi, mới chân ướt chân ráo từ trường hàng  đến căn cứ. Dù tuổi đời còn non trẻ nhưng tính tình  xởi lởi, thật thà. Thấy Trương Nhân Nhân   liền gọi một tiếng "Chị dâu." Ngay  đó  hỏi: "Chị dâu  tìm gì ạ? Để  phụ chị một tay."
 qua mắt Trương Nhân Nhân, sự nhiệt tình đó  biến thành một màu khác. Dì Trương chỉ thấy   đang nịnh bợ . Dù  thì một phi công trẻ mới chân ướt chân ráo về căn cứ, cứ nịnh bợ  Chính ủy thì   chẳng  là thăng tiến nhanh như diều gặp gió ?
Hơn nữa, tuổi tác của   và Phùng Cầm cũng  chênh lệch là mấy,  chừng còn nảy ý   con rể của Chính ủy. Dù  thì trong  nhiều  như , chỉ    tích cực giành việc về , chẳng  là  để  ấn tượng   mắt Chính ủy đó ?
Người khác   , lẽ nào  tinh tường như cô     thấu?
Nghĩ như , Trương Nhân Nhân càng thêm bực bội trong lòng. Ngay cả chuyện Phùng Cầm    thể gả cho một phi công cũng khiến cô   .
Mặc dù trong mắt Trương Nhân Nhân thì những phi công bình thường  chẳng đáng bận tâm,   chỗ dựa vững chắc, cô   tin là thực sự  bản lĩnh để thăng tiến đường công danh.
Mèo Dịch Truyện
 dù  thì bây giờ phi công cũng  phần oai phong hơn nhiều so với quân nhân bình thường. Theo suy nghĩ của Trương Nhân Nhân, ba đứa con riêng của Chính ủy Phùng với  vợ cả, con trai chỉ nên lấy vợ nhà bình thường, con gái cũng chỉ nên gả cho  chẳng  chức tước gì. Như    mới   cửa mà tranh giành gia sản với con trai ruột của cô .