Có lời động viên của con gái, Phương Tri Ý và Bùi Từ càng thêm tự tin ngời ngời. Mà  cho cùng,  trải qua bao nhiêu năm tháng dày dặn kinh nghiệm, Phương Tri Ý đối với   càng thêm vững tin  bản .
Chuyến bay thử nghiệm  , các vị thủ trưởng cấp  hết sức coi trọng, cả nhà máy quân sự và Viện Nghiên cứu cũng dành sự quan tâm đặc biệt. Vì thế, hầu hết những kỹ sư, chuyên gia tham gia thiết kế, chế tạo đều sẽ tề tựu tại căn cứ bay thử.
Phương Tri Ý và Bùi Từ cần tới  để chuẩn  kỹ lưỡng  mặt, nên họ  khởi hành sớm hơn một bước.
Trên chiếc xe quân dụng, ngoài  lính lái xe kiêm cảnh vệ, đồng chí Chu Giới Nhiên  ở ghế bên cạnh tài xế, còn hàng ghế  là Bùi Từ và Phương Tri Ý.
Dù ghế xe quân dụng vốn chẳng mấy êm ái, nhưng cũng may  khá rộng rãi. Hàng ghế  chỉ  hai ,  càng thêm thoáng đãng. Chuyến  kéo dài gần trọn một ngày, Bùi Từ e rằng Phương Tri Ý sẽ cảm thấy mệt mỏi, liền ân cần đề nghị: "Dương Dương , nếu em  mỏi  thì cứ ngả lưng xuống mà nghỉ ngơi . Gối đầu lên đùi  đây ."
Tình cảm vợ chồng họ thắm thiết, những năm qua, dù là ở căn cứ  viện nghiên cứu, ai nấy đều rõ mồn một. Hai vợ chồng  gì cũng  , chẳng mấy khi tách rời.
Chu Giới Nhiên hiểu rằng chặng đường dài sẽ mệt nhọc, bèn chủ động : "Cứ  nghỉ một lát cũng , đằng nào giữa đường quá mệt thì cũng  chợp mắt thôi."
Anh cảnh vệ lái xe thì nghiêm nghị : " tập trung lái xe, chẳng  ngó gì cả ."
Rõ ràng đó là lời trêu chọc khiến cả xe bật , Phương Tri Ý và Bùi Từ cũng chẳng mấy bận tâm, vì bước  những năm 80, quan niệm của   cũng  còn bảo thủ như  nữa.
Cô quả thật mệt mỏi nên  xuống, nhưng   một lát cô   thẳng dậy, dù  tư thế   xe cũng chẳng mấy dễ chịu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-70-my-nhan-om-yeu-ga-cho-quan-nhan-soai-ca/chuong-573.html.]
Thực , cứ  phiên  như  cũng  đến nỗi quá mệt, nhưng thấy Bùi Từ vẫn  thẳng lưng, cô bèn hỏi: "Anh  mệt ?"
Bùi Từ lắc đầu: "Anh  mệt, nếu em mỏi thì khi tới thị trấn đằng , chúng  bảo Tiểu Trương dừng xe nghỉ chân một lát."
Phương Tri Ý lúc  cũng  đỡ mệt, cô nghĩ đến việc   cả nhóm  dùng bữa trưa ở huyện thành. Nếu bây giờ  nghỉ nữa, e rằng tối sẽ  đến kịp căn cứ. Đi đêm  mùa đông thì  hề  chút nào, đường sá   nguy hiểm,   vùng đó dễ  gấu ngựa hoành hành, đường sá   mấy bằng phẳng. Nếu gặp  chuyện gì, ngay cả xuống xe kiểm tra cũng  dám.
"Không mệt, chúng  cứ  tiếp ."
Mèo Dịch Truyện
Bùi Từ gật đầu, ân cần chỉnh  khăn quàng cổ cho vợ, đoạn đưa tay thử bình nước nóng cô vẫn ôm trong lòng. Nước    mới ở nhà hàng huyện thành nên lúc  vẫn còn  ấm.
Chu Giới Nhiên và Tiểu Trương thỉnh thoảng  liếc  hai . Nói thật, ở căn cứ    ít   lập gia đình, nhưng những cặp đôi mà con cái  mấy tuổi  mà vẫn tình cảm mặn nồng như vợ chồng son thì hiếm lắm. Vì ,  thấy sự  mật tự nhiên của hai , họ thấy vô cùng ngọt ngào, đặc biệt là Tiểu Trương,  lái xe mà khóe miệng cứ tủm tỉm  đến tận mang tai.
Chẳng trách khi các chiến hữu nhắc đến chuyện tìm đối tượng,  nào cũng hớn hở hẳn lên, như thể sắp   chơi xa . Nếu   những tháng ngày êm ấm như đội trưởng Bùi, thì còn gì bằng!
Nhờ chuyến   nghỉ ngơi nhiều, Tiểu Trương lái xe  vững vàng  nhanh. Xe  kịp  đến huyện thành lúc chạng vạng tối. Đêm đó, họ nghỉ  tại nhà khách, sáng hôm  sẽ  thẳng đến căn cứ bay thử.
Nơi  ở phía nam nên nhiệt độ cao hơn căn cứ một chút nhưng  khí thì khô hơn. Xuống xe  lâu, Phương Tri Ý  cảm thấy cổ họng  khô và ngứa rát.
Vì , cả đoàn dùng bữa qua loa ở nhà hàng bên cạnh nhà khách  về phòng nghỉ ngơi sớm.