Tống Trinh thấy Phương Tri Ý vội vã chạy  khỏi phòng ngủ, ngỡ cô đang vội vàng  chăm sóc Điềm Điềm: "Dương Dương đừng vội, Điềm Điềm vẫn còn đang ngủ mà." Hôm nay   đến trường, con bé cũng  vẻ lười biếng. Tống Trinh  chuẩn  xong bữa sáng, định đợi cô bé ngủ thêm một lát nữa.
Phương Tri Ý khẽ ho một tiếng, giả bộ như   chuyện gì xảy  mà : "Dạ , con  dọn dẹp một chút. Hôm nay là sinh nhật  trai con, con  qua sớm một chút ạ."
Nghe  đến đây, Tống Trinh mới vỗ trán một cái: "Ấy chết, đúng ! Mẹ suýt nữa thì quên bẵng mất chuyện  ! Vậy con cứ dọn dẹp   nhé,   xem Điềm Điềm dậy ."
Ban đầu Phương Tri Thư  định tổ chức bữa tiệc sinh nhật nào, bởi Phương Tri Ý và Bùi Từ sắp chuyển đến Bắc Thành. Lý Đoan Ngọc  nhân dịp sinh nhật con trai cả, để cả nhà  cớ sum vầy ăn một bữa cơm,  mừng sinh nhật  tiễn hai vợ chồng, cho thêm phần náo nhiệt.
Khi Tống Trinh  phòng thì Điềm Điềm  dậy. Con bé   dậy dụi dụi đôi mắt ngái ngủ. Tống Trinh bước  phòng hỏi: "Điềm Điềm dậy  ?"
Điềm Điềm thấy bà nội, chớp chớp đôi mắt tròn xoe, miệng nhoẻn  với bà nội. Sau đó,  bà nội  đến  bên giường thì lật đật nhào  lòng bà nội: "Bà ơi, tối qua cháu mơ một giấc mơ."
"Mơ thấy gì thế?"
"Mơ thấy  cả tổ chức sinh nhật,  mua một cái bánh kem to lắm. Con và  Quả Quả, còn  chị Đồng Đồng, em Hằng Hằng ăn thật nhiều bánh kem."
Mèo Dịch Truyện
"Phụt!" Tống Trinh còn  kịp phản ứng, Phương Tri Ý     nhịn   phá . Con bé  rõ ràng là thèm bánh kem đây mà.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-70-my-nhan-om-yeu-ga-cho-quan-nhan-soai-ca/chuong-587.html.]
Điềm Điềm thấy , vội đưa tay về phía ,  đó níu lấy , ánh mắt đầy mong đợi hỏi: "Mẹ ơi, chúng  mua bánh kem cho  ?"
"Tại  Điềm Điềm   mua bánh kem cho ?" Phương Tri Ý  bên cạnh cô bé,  tủm tỉm trêu chọc hỏi: "Là Điềm Điềm của chúng   ăn  ?"
Điềm Điềm  , thấy   phát hiện  ý đồ nhỏ bé của , lập tức khoanh tay  ngực,  thẳng , hùng hồn tuyên bố: "Con   ăn , nhưng mà  cả tổ chức sinh nhật thì chắc chắn là   bánh kem . Nếu  cả ăn  hết thì con  thể giúp đỡ ăn bớt một chút."
Xem  con bé cũng  lý lẽ của riêng , nhưng bộ dạng thèm thuồng thì  giấu . Thực  thỉnh thoảng cô cũng lấy một chiếc bánh kem nhỏ cho Điềm Điềm giải thèm, nhưng vì còn nhỏ nên mỗi  Phương Tri Ý đều dặn chỉ  ăn một ít, kẻo  đau bụng. Sau  đến sinh nhật mới  ăn nhiều hơn.
Điềm Điềm mong ngóng nhất là đến ngày sinh nhật, vì   ăn bánh kem ngọt ngào.
"Được,  chúng  chuẩn  một chiếc bánh kem thật to dành tặng ."
Điềm Điềm   thì reo lên sung sướng, ôm   hôn  cắn: "Mẹ  quá, con yêu ." Mặt Phương Tri Ý ướt đẫm nước dãi của con bé. Một lúc  Điềm Điềm mới buông   yêu ,  đó ngoan ngoãn theo bà nội  rửa mặt, đánh răng.
Phương Tri Ý   thấy Bùi Từ  chuẩn  nước súc miệng cho hai  con. Anh cầm cốc súc miệng,  cạnh cô đánh răng, tất nhiên  quên kể  chuyện con gái thèm thuồng bánh kem  nãy.
"Tính háu ăn của Điềm Điềm giống hệt ." Phương Tri Ý  nụ  tủm tỉm của chồng, sợ   châm chọc con bé giống , nên vội vàng “đón đầu”.