Lưu Vân Thanh  chồng   cũng thấy vững  hơn: "Được, nhưng     Trịnh Huệ   phạt ?"
Lưu Khuê Dũng lắc đầu: "Chuyện  thì  cũng  rõ, nhưng  thấy thái độ của đồng chí Tống thì chuyện  sẽ khó mà bỏ qua cho êm thấm."
"Tốt nhất là  thể đuổi Trịnh Huệ ." Lưu Vân Thanh   chút thiện cảm nào với Trịnh Huệ. Chỉ vì cô  mặc một chiếc áo  miếng vá mà cô   giễu cợt  mãi.
Có Trịnh Tân Quân ở đó, mặc dù Trịnh Huệ   đưa  phê bình, giáo dục nhưng các đồng chí ở phòng chính trị vẫn  giữ ý, khách sáo.
Thế nhưng, bà Khâu Mai  lo lắng vô cùng. Về đến nhà, bà  chịu tự kiểm điểm bản   mà  trách chồng  chịu bênh vực con gái: "Đều là cha ,  xem  chồng của Phương Tri Ý  kìa, bà  chỉ hận  thể tống con gái chúng   tù mới hả . Còn  thì ? Anh là sư trưởng một căn cứ quân sự mà    khác bắt nạt con gái  như ?"
"Khâu Mai, em  linh tinh gì ? Tiểu Huệ  nông nỗi , nhà em cũng  phần trách nhiệm  nhỏ."
"Nhà em? Nhà em  ? Vì  mà em  đoạn tuyệt với gia đình nhà ngoại ,  còn  thế nào nữa?"
"Đoạn tuyệt quan hệ ư? Em chắc chắn rằng Khâu Hoa và Trịnh Huệ liên lạc với em mà  hề giúp đỡ gì cho  ư?  nghĩ đến chuyện năm đó rốt cuộc là   liên lụy đến hai  con các em, vì    nhắm mắt cho qua.  em xem Trịnh Huệ bây giờ  ? Nói ở đây   ảnh hưởng của Khâu Hoa thì   tin. Em nên thực sự xem xét xem cô em gái em đang  những chuyện gì. Nếu thực sự  liên can,  tuyệt đối  nương tay, kể cả với Trịnh Huệ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-70-my-nhan-om-yeu-ga-cho-quan-nhan-soai-ca/chuong-611.html.]
Trịnh Tân Quân cũng chẳng dám đoan chắc, chỉ là những lời Tống Trinh  hôm nay khiến ông  cảnh giác. Trịnh Huệ dạo  quả thật quá cố chấp, sự cố chấp   lẽ  chỉ đơn thuần là ghét  nhà quê, mà còn ẩn chứa những suy nghĩ khác.
Ông nghĩ đến việc  từ  đến nay  từng  điều gì phương hại đến lợi ích quốc gia. Nếu con gái  quả thực  , ông cũng  đời nào bao che.
Khâu Mai  hiểu  khi  chồng  thế, trong lòng bà chợt dấy lên nỗi hoảng hốt khôn tả. Con gái bà tuy  chút kiêu ngạo, bướng bỉnh, nhưng tuyệt đối  thể nào phản bội đất nước.
Con gái , bà vẫn tin là  hiểu rõ.  chợt nghĩ đến  em gái Khâu Hoa, bà Khâu Mai   khỏi lo lắng. Năm đó, vì  trai bà  đầu quân cho phe đối địch,  đó  theo chân họ sang bờ biển bên , lo lắng cho bà và Khâu Hoa,   tính cho cả hai chị em sang đó cùng.  lúc bấy giờ, bà  kết hôn với Trịnh Tân Quân .
Nghĩ đến tình thế  ,  trai để  liên lụy đến gia đình cũng sớm mượn cớ hy sinh nơi chiến trường để  đổi  phận.
Mèo Dịch Truyện
Bà   đến miền đất xa lạ nên đành ở . Chuyện  ngay cả Trịnh Tân Quân cũng  hề  , thuở , ông  còn đang ngoài mặt trận đánh giặc, nên  trai bà  rời  từ bao giờ .
Khâu Hoa rời   đó một thời gian. Khi Khâu Hoa  , cô   tỏ rõ sự bất mãn sâu sắc với đất nước. Khâu Mai cứ nghĩ cô  oán hận vì  ly tán với  trai, bèn khuyên nhủ mấy câu. Rốt cuộc Khâu Hoa chỉ cầm lấy chút hành lý, thốt lên rằng đây chẳng  nhà của cô  nữa,  lên tàu  Cảng Thành,  đó từ Cảng Thành  sang nước Y xa xôi.
Trước đây họ còn liên lạc với , nhưng   tình hình đổi khác, chồng bà còn  chụp mũ, nên cũng đành đoạn tuyệt   với Khâu Hoa.
Nghe    chồng bà từng nhận  thư báo về việc Khâu Hoa  những lời lẽ bất mãn, nhưng ông chỉ buông một câu "vong ơn bạc nghĩa"  bỏ qua.