Nếu , cơ quan quản lý nhà đất sẽ coi là cá nhân đó  đủ năng lực tài chính, và tất nhiên sẽ  cấp phép cho thuê mặt bằng.
Bởi  mà  thời điểm ,   thường thấy các tiểu thương bán hàng rong dạo, thậm chí còn dùng ván gỗ đóng thành giá đỡ, chèn   xe đạp,  đẩy  khắp các khu chợ  nơi tụ tập đông .
Tuy nhiên, để đảm bảo mỹ quan đô thị, thu thuế, và quan trọng hơn là kiểm soát chất lượng hàng hóa, cơ quan công thương cũng tiến hành quy củ hóa những  bán hàng rong . Việc buôn bán dạo cũng vì thế mà chẳng hề dễ dàng chút nào.
Nếu hàng hóa  đạt tiêu chuẩn, thậm chí còn  thể  tịch thu và phạt tiền.
Thủ tục thì Đồ Mỹ Phương  ngán, nhưng tiền nong  là một gánh nặng lớn. Các cửa hàng mặt phố trung tâm   cái nào quá nhỏ, tiền thuê mặt bằng  đóng một  cho cả năm,  còn  nộp thêm một khoản tiền bảo đảm cho cơ quan công thương. Bản  cô thì   vốn để nhập hàng, mà kiểu dáng quần áo đang thịnh hành,  mắt bây giờ hầu hết đều đến từ Hồng Kông, giá cả   trời...
Khi nhắc đến chuyện tiền bạc, cả nhóm ai nấy đều im thin thít. Dẫu , tình hình kinh tế tuy  khởi sắc hơn , nhưng gia đình nào  dư dả tiền bạc  cơ chứ.
"Mỹ Phương , chị dâu cũng   nhiều, nhưng  thể cho em mượn trăm tệ."
Trăm tệ cũng   là ít, nhưng đối với việc mở một cửa hàng thì chỉ như muối bỏ bể.
Phương Tri Ý bỗng nhớ      một khoản tiền để dành. Cô nghĩ đến mấy món đồ cổ, tranh thư pháp mà bố chồng vẫn thường mua tặng  để ở căn nhà tại Bắc Kinh mấy năm nay, cô cảm thấy cũng chẳng nhất thiết cứ  đổ tiền  những thứ đó nữa.
Xem  Đồ Mỹ Phương là một   tài buôn bán, nếu đầu tư  cô   lẽ   là một ý tồi.
"Chị dâu Mỹ Phương, em  tiền mặt đây, đủ để trả tiền thuê nhà cho năm đầu,  thành vấn đề gì ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-70-my-nhan-om-yeu-ga-cho-quan-nhan-soai-ca/chuong-619.html.]
Đồ Mỹ Phương  xong  kích động  cảm động, nhưng ngay  đó  lộ vẻ lo lắng: "Em gái Phương... Nếu chị dâu  ăn thua lỗ thì e rằng  từ từ trả  khoản tiền  cho em."
Phương Tri Ý lắc đầu: "Không cần trả."
Hả? Mọi  đều  Phương Tri Ý,  tiền cũng  thể đốt như  chứ?
" thế,  cần trả. Cứ coi như em hùn vốn , nếu  lỗ thì em chịu, còn nếu  lãi thì chị cứ theo phần trăm  thỏa thuận mà   cho em là ."
Mèo Dịch Truyện
Cách  đối với Đồ Mỹ Phương mà  là cực kỳ ,    thể giải quyết vấn đề vốn liếng,    tự  chịu áp lực lỗ vốn quá lớn.
Tất nhiên, một khi  mở cửa hàng kinh doanh thì  ai  nghĩ đến chuyện thua lỗ: "Được, em gái Phương  tin tưởng chị dâu như ,  thì chị dâu nhất định sẽ dốc lòng dốc sức  ăn cho  lãi."
Phương Tri Ý thực sự  tin tưởng Đồ Mỹ Phương, nhưng cửa hàng bên  khá lớn, Đồ Mỹ Phương  còn  tự   lấy hàng, một  chắc chắn  thể xuể. Chị cả Chu liền chủ động  rằng sẽ  giúp trông cửa hàng.
Đồ Mỹ Phương  cảm kích   lúc   thể giúp đỡ , nhưng    thể để   giúp  công , chắc chắn  tính lương, hơn nữa đều là  quen trong khu nhà ở, cô   cũng yên tâm hơn. Chu Lan Ngọc cũng là  khéo ăn , trông nom cửa hàng cũng khiến   an tâm.
Chuyện  chỉ trong một buổi uống nước  là  định xong. Phương Tri Ý đưa tiền mặt, Đồ Mỹ Phương  soạn thảo một thỏa thuận bằng văn bản,  đó  mặt các chị dâu ký tên và điểm chỉ vân tay.
Cứ thế, chuyện xem như  thành.
Buổi tối, Phương Tri Ý kể chuyện  cho chồng . Bùi Từ  xong, trong mắt lộ  một tia kinh ngạc,  ngờ cô vợ   còn  tài năng buôn bán nữa chứ.
"Vợ  giỏi quá." Ngoài việc  thể thiết kế máy bay,  còn  cả kinh doanh buôn bán.