Một  cô nhận  phần chia nhiều nhất, cũng là  bình tĩnh nhất. Lưu Vân Thanh và Lưu Vân Huệ là những  xúc động hơn cả. Vân Huệ vốn nhỏ tuổi hơn chị gái,  luôn sống ở trong làng,  từng thấy nhiều tiền như . Cầm tiền  tay mà cô vẫn  dám tin: "Chị ơi, chị véo em một cái ."
Mãi đến khi  mặt truyền đến một cơn đau, cô mới kêu lên một tiếng: "Ôi  ơi, chị ơi, tiền ở thành phố kiếm dễ quá! Em chỉ nấu một nồi đồ ăn trong vài tháng mà   hơn ba trăm tệ. Cả nhà em ở quê cả năm  ruộng cũng chẳng kiếm  nhiều đến thế!"
Lưu Vân Thanh  cô em gái ngốc nghếch mà : "Không  tiền ở thành phố dễ kiếm  em, mà là chúng  may mắn gặp  em Phương, chị Mỹ Phương, còn  chị dâu Chu chỉ cho chúng  một con đường  ăn ."
Chị  cảm thấy  thật may mắn, cả đời  đến Bắc Thành  thể gặp  quý nhân phù trợ.
Chu Lan Ngọc vội xua tay, khiêm tốn : "  tính , chủ yếu vẫn là nhờ ơn em Phương và Mỹ Phương. Chúng  đều nhờ phúc của họ mà thôi."
Lưu Vân Huệ kích động nhét tiền  túi áo lót,  tươi rói : "Cảm ơn tất cả  ."
Mỹ Phương khoát tay sảng khoái: "Nói    thì nếu   vốn của em Phương, chúng  chẳng   gì cả. Em Phương mới là quý nhân của chúng ."
Phương Tri Ý  ngờ rằng khoản đầu tư ban đầu của   thành công đến . Cô    cũng  phần kiếm , chuyện hợp tác cùng  lợi thì  cần  cảm ơn nhiều lời.
Nói là , nhưng   đều  rằng nếu   sáng kiến và tiền của cô thì  ai  thể thành công . Sợ  nhiều sẽ tạo áp lực cho cô,   đành chôn chặt lòng  ơn  trong lòng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-70-my-nhan-om-yeu-ga-cho-quan-nhan-soai-ca/chuong-636.html.]
Đợi đến khi   rời , Lý Khuê Dũng đến đón vợ tiện thể giúp dọn dẹp. Khi   khi vợ chia xong thì  còn  hơn bảy trăm tệ,    phấn khởi  vui mừng  vợ. Vừa  năm nay    bình chọn là chiến sĩ thi đua xuất sắc, tiền phụ cấp  tăng lên. Nghĩ đến  thị trường hiện nay đang thịnh hành loại áo lông vũ nhẹ,  hào phóng : "Vân Thanh, ngày mai  sẽ đưa em  mua một chiếc áo lông vũ, em cứ chọn màu  thích."
"Không mua , đắt lắm. Số tiền ..."
"Vân Thanh  lời , vất vả cả năm trời nên sắm sửa một chút cho đáng."
"Vậy cũng mua cho  một chiếc." Lưu Vân Thanh .
"Anh  cần . Anh mặc quần áo quân đội  phát là áo đại cán , mua thêm thì lãng phí."
"Vân Huệ, em cũng mua một chiếc  chứ?"
Lưu Vân Huệ cũng  thích nhưng suy nghĩ một chút  quyết định  mua: "Không mua  chị. Em  năm  đón Hoa Hoa và Lệ Lệ đến thành phố học." Hoa Hoa và Lệ Lệ là hai đứa con gái sinh đôi của cô , hiện tại đang ở quê học tiểu học.
Đến thành phố cô mới phát hiện nơi  thực sự  hơn ở quê  nhiều. Hơn nữa, cô thường thấy Phương Tri Ý ăn mặc tươm tất  ,  chị gái  cô  vì  nhiều sách nên công việc   lợi hại.
Mèo Dịch Truyện
Cô  nghĩ con gái   cầu mong chúng giống như cô Phương Tri Ý   công việc xuất sắc như , nhưng  cho chúng  học hành,    hiểu ,  đến nỗi giống như  chữ nghĩa  , đến tuổi thì  bố  sắp đặt gả chồng. Mặc dù chồng đối xử với  cũng  tệ, so với những  ở quê  đánh mắng thì cô   coi là   .
 khi   ngoài,  tầm  rộng hơn thì cô mong  con gái   giống , giống như cô Phương , con gái cũng  thể  quyền tự do lựa chọn cuộc đời.