Cả nhà  đoàn tụ sum vầy. Nhờ các phương tiện   ngày càng phát triển hiện đại hơn,   dẫu  ở cách xa , cả nhà vẫn dễ dàng gặp gỡ.
Sau thời gian đoàn tụ ngắn ngủi, cả nhà  tạm biệt . Thế nhưng, Lý Đoan Ngọc và Phương Tuấn Khanh   xem căn tứ hợp viện con gái mua,  con gái sẽ dành cho họ một căn phòng tươm tất  khi sửa sang xong, hai vợ chồng cảm động vô cùng: "Dương Dương , cha  nào  ham hố những thứ vật chất phù phiếm   con."
"Con  mà, cha  chỉ mong con  khỏe mạnh là đủ."
Mèo Dịch Truyện
"À   chỉ riêng con khỏe là . Bây giờ, cả hai đứa con đều  thật khỏe mạnh, cha  mới yên lòng."
"Cha  yên lòng , chúng con chỉ  thể ngày càng   hơn thôi, chúng con vẫn ở đây mong ngóng cha  đến chơi."
Điềm Điềm cũng dụi đầu  lòng , : "  ạ, ông bà ngoại kính yêu, Điềm Điềm vẫn ở đây ngóng chờ ông bà. Ông ngoại  mau mau đến nhé, cháu  sắp  cấp hai , vẫn còn mong ông ngoại chỉ bảo thêm cho việc học hành."
"Được, ông ngoại sẽ cố gắng đến sớm nhất  thể."
Tiễn cha   , Phương Tri Ý cũng chuẩn   thủ tục nhận công tác tại trường, còn căn tứ hợp viện thì vẫn đang trong giai đoạn tu sửa.
Trường trung học cơ sở của Tiểu Điềm là trường  4 ngay cạnh khu đại viện. Buổi sáng, cha hoặc  sẽ đưa bé tới trường, còn buổi tối, cảnh vệ của ông nội sẽ tới đón.
Phương Tri Ý đến trường sớm hơn hai ngày,  khi  thủ tục nhập trường, cô mới  tin giáo sư Hà cũng  điều về đây đảm nhiệm thêm công tác giảng dạy. Hai  gặp mặt  đều vô cùng phấn khởi.
Đặc biệt, giáo sư Hà,   tâm  ý dồn sức cho dự án Phi Long  ,  gặp  vồn vã chúc mừng: "Chúc mừng tiểu đồng chí Phương  lập nên kỳ tích mới trong khoa học công nghệ chế tạo máy bay chiến đấu."
"Giáo sư Hà quá khen ,   chủ nhiệm công trình thiết kế là giáo sư Trần mà."
Giáo sư Hà mỉm  : "Mặc dù giáo sư Trần là chủ nhiệm thiết kế, nhưng công lao của cô với vai trò tư vấn kỹ thuật cũng  thể phủ nhận .   tiểu cô nương  vốn tính khiêm nhường,  đây ở biên cương cũng thế, nhưng  thừa hiểu nếu   đồng chí đây thì công trình nghiên cứu của họ  lẽ còn  đình trệ nhiều năm nữa mới  thể  thành."
"Cảm ơn giáo sư Hà  khen ngợi. Nghe  lời khen từ giáo sư Hà,  càng  cố gắng nhiều hơn nữa mới ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-70-my-nhan-om-yeu-ga-cho-quan-nhan-soai-ca/chuong-661.html.]
Sau khi chia tay giáo sư Hà, Phương Tri Ý   tất các thủ tục hành chính, nhận về đủ loại giấy tờ cần thiết. Nhà trường, vì cân nhắc đến vấn đề nghỉ trưa cho cô, nên  phân cho cô một phòng công vụ riêng. Căn phòng  quá rộng, chỉ bao gồm một phòng ngủ và một phòng khách giản dị, nhưng đủ tiện nghi cho việc nghỉ ngơi giữa trưa.
Người dẫn cô  là một cán bộ phụ trách hậu cần, tầm ngoài năm mươi tuổi, với mái tóc ngắn cắt gọn gàng. Thấy Phương Tri Ý trẻ tuổi như  mà   điều về trường đại học  giảng dạy, hẳn  là một  tài giỏi lắm, nên cô   nhiệt tình: "Cô Phương,  dẫn cô tới nơi nhé."
"Cảm ơn cô Triệu."
"Ôi,  nào  giáo viên, chỉ là  phụ trách công tác hậu cần của trường thôi, cô cứ gọi  là chị Triệu cho  mật."
Trước đây, chị Triệu từng  việc ở căn-tin của trường. Sau khi căn-tin  giao thầu, chị  điều động sang phòng hậu cần của trường.
Vốn  quen , thế nhưng thấy chị Triệu thật thà, nhiệt tình, cô cũng vui vẻ chấp thuận.
Chị Triệu quả thật  sốt sắng. Sau khi  khỏi phòng, chị liền bắt đầu giới thiệu tình hình chung của trường cho Phương Tri Ý, đến từng bồn hoa trồng loại cây cảnh gì, chị cũng  kể cặn kẽ cho cô .
Công việc ở trường học bên  cũng khá nhàn hạ. Từ nhỏ Phương Tri Ý  quen với cảnh chứng kiến cha   lên bục giảng, nên dù là  đầu  lớp, cô vẫn cảm thấy vô cùng thoải mái.
Vì còn trẻ,  giảng bài  cứng nhắc nên chỉ  tiết học đầu tiên, cô  nhận  sự quý mến của cả lớp.
Cho đến khi tan học, vẫn  những bạn học nhiệt tình vui vẻ  theo bên cạnh.
Đây là một thời đại tràn đầy sức sống, khi  cô giáo trẻ  mới đến  còn từng một  đảm nhiệm thiết kế máy bay chiến đấu, sự ngưỡng mộ của họ dành cho cô gần như  vỡ òa.
Biết cô sắp về nhà, mấy bạn nam còn hăng hái  đưa cô  cổng trường, tất nhiên là để  cơ hội  chuyện nhiều hơn với cô giáo tài giỏi ,  quen một chút, dù  thì những giáo viên xuất sắc như    nhiều.
Vừa lúc hôm nay Bùi Từ đến đón vợ, từ xa  thấy một đám nam sinh tràn đầy sức sống bu  quanh vợ , trong lòng  lập tức se .
Anh bước nhanh tới, tự nhiên nhận lấy túi xách và sách vở  tay vợ: "Vợ ơi, tan học  ?"