Phương Tri Ý nghĩ đây là con vật cưng mà con gái thích nhất,  là bạn chơi cùng con bé lớn lên nên vẫn  nỡ để .
Không ngờ con gái  vui mừng đến phát điên, con bé vẫn luôn lo bố  sẽ  mang chú mèo về cho con.
Phương Tri Ý thấy con gái còn  cả bài văn về chú mèo  thì nghĩ rằng quyết định của  lúc đó là đúng đắn, nếu  thì con gái nhỏ sẽ buồn lắm.
Điềm Điềm thấy     thì đột nhiên tiến  gần,  bí ẩn: "Mẹ,     nãy ở trong sân xảy  chuyện gì  ạ?"
"Chuyện gì?" Phương Tri Ý thực sự  , cô  mới đến cũng  thấy gì,  đó  nhà là đến xem con gái.
"Vừa nãy Tống Minh Vũ cầm d.a.o định c.h.é.m chú Tống, đáng sợ lắm ạ."
"Tống Minh Vũ? Là bạn học với con đó hả?"
Điềm Điềm gật đầu: "  ạ, con nhớ bình thường bạn   hiền lành mà,    nữa."
Phương Tri Ý  con gái   thì  chút lo lắng, dù  thì đây cũng là bạn học của con gái. Nếu thực sự là đứa trẻ tính khí thất thường,  cùng sống trong nhà thì  thế nào cũng  nguy hiểm. Cô vội vàng : "Điềm Điềm, con  bài tập  ." Cô   ngoài tìm hiểu tình hình.
Điềm Điềm chỉ  chia sẻ với  những gì   thấy, với chuyện  thì một cô bé cấp hai như con bé cũng    gì. Nghe    thì  cúi đầu  bài tập.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-70-my-nhan-om-yeu-ga-cho-quan-nhan-soai-ca/chuong-663.html.]
Mèo Dịch Truyện
Phương Tri Ý bước  khỏi phòng sách thì thấy  chồng đang trò chuyện cùng chị giúp việc. Cô tiến  gần, tò mò hỏi: "Mẹ ơi,  nãy Điềm Điềm  Tống Minh Vũ cầm d.a.o ạ?"
Tống Trinh đáp: " thế. Mà   thì chuyện  vẫn là do cái ông bố của thằng bé  tệ bạc cả."
"Tống Chí Lâm ạ?" Nhắc đến Tống Chí Lâm,   vốn là bạn học cũ của Bùi Từ. Tuy nhiên,   chẳng mặn mà với đường binh nghiệp. Ban đầu, theo ý ông nội Tống, là    học trường quân đội   đơn vị rèn luyện một thời gian.
Kết quả,   chẳng chút hứng thú nào, đại học cũng  học, chỉ học hết cấp ba  xin  bộ phận thu mua của xí nghiệp thương nghiệp quốc doanh,  đó lái xe tải chạy khắp nơi.
Có một    còn  công tác đến tận biên giới. Lúc đó Phương Tri Ý và Bùi Từ mới kết hôn. Nói  thì hai  họ là bạn học từ tiểu học đến cấp hai,  cùng lớn lên trong khu tập thể, nên Bùi Từ và Phương Tri Ý cũng tiếp chuyện, mời dùng bữa. Tống Chí Lâm  Bùi Từ vẫn  phi công thì  công việc   hợp với , suốt đời chỉ quanh quẩn một chỗ thì tẻ nhạt đến chết.
Khi  Bùi Từ chỉ  mỗi   lựa chọn riêng của , Tống Chí Lâm   cũng im lặng.
Sau đó,  những năm 80, khi họ chuyển đến Bắc Thành,  đường  tình cờ gặp Tống Chí Lâm một  nữa. Lúc đó    rời bỏ công việc ở xí nghiệp thương nghiệp quốc doanh,  là   vùng ven biển  ăn buôn bán với mấy  bạn.
Vì chuyện  mà ông Tống thậm chí còn suýt nữa từ mặt  .
Tống Chí Lâm  bạn học  vẫn ở trong quân đội thì  sức khuyên Bùi Từ bỏ việc, cùng   xuất ngũ,  ngoài  kinh tế,   chắc chắn sẽ kiếm  bộn tiền.
 hoài bão của Bùi Từ nào  mấy thứ đó, tất nhiên là  từ chối. Khi  Tống Chí Lâm còn  Bùi Từ cổ hủ, khiến    sức khuyên nhủ.
Cũng vì chuyện  mà Bùi Từ  còn thích liên lạc với  bạn học cũ  nữa. Vốn dĩ   cũng đều bận rộn nên chẳng mấy khi hỏi han tình hình của .