Điềm Điềm  thấy giọng  của Bùi Châu thì  dậy hỏi: "Có chuyện gì  ạ?"
Lúc  Bùi Châu mới kể cho em gái  chuyện Tịch Kính ngủ trong phòng ngủ của : "Anh cũng   Chu Vũ  đưa chìa khóa cho  ." Mặc dù  hiểu nhân phẩm của Tịch Kính, cũng  thực lực của em gái , nhưng nếu hai  khác giới xa lạ gặp  trong phòng ngủ thì chắc chắn sẽ  ngượng ngùng.
Điềm Điềm  : "Ồ,     ." Tất nhiên cô bé cũng  kể với Bùi Châu rằng chuyện ngượng ngùng  thực sự xảy .
Nghe  Tịch Kính  rời  từ lâu, Bùi Châu thấy em gái  cũng   gì bất thường nên cũng yên tâm. Anh trở về phòng khách uống một cốc nước nóng ,  đó mới  phòng  một bộ đồ phù rể   .
"Điềm Điềm, em xem  trai em   trai  nào?"
Bộ đồ phù rể là vest màu tối. Bùi Châu cao  một mét tám lăm, dáng  cũng  coi là mắc áo. Anh  chút giống chú cả,   trai, nhưng  tự    trai  thái quá .
Nói xong,  còn nhướng mày với Điềm Điềm, vẻ mặt như  : "Em xem  trai em   là   trai nhất thiên hạ ?"
"Đẹp trai,  trai,  trai!" Điềm Điềm khen ba   trai, đột nhiên hỏi: "Anh ơi, Tịch Kính cũng là phù rể ?"
Bùi Châu  em gái khen   trai thì cúi đầu chỉnh  cà vạt, thản nhiên đáp: "Ừ,  và   còn ba  nữa, tổng cộng  năm phù rể."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-70-my-nhan-om-yeu-ga-cho-quan-nhan-soai-ca/chuong-687.html.]
Điềm Điềm  gật đầu   gì. Đột nhiên Bùi Châu ngẩng đầu  Điềm Điềm hỏi: "Sao thế em?"
"Nếu   cũng là phù rể thì  sẽ    cướp mất phong độ đấy." Điềm Điềm  lời   chút hả hê.
Nghe , Bùi Châu  chút  cam lòng, nhíu mày hỏi: "Em cũng thấy Tịch Kính  trai hơn  ?"
Mèo Dịch Truyện
Điềm Điềm   thì   khác cũng nghĩ như , nhưng cô bé nghĩ  mắt đều sẽ nghĩ như . Thế nhưng thấy  trai  sắp nổi điên thì cô liền  ngay: "Anh    trai đến mấy cũng   trai bằng  trai em ."
Cũng tạm , Bùi Châu cảm thấy  vẫn  ưu điểm.  nghĩ ,  vẫn  nhịn  mà   "những điều  " về Tịch Kính.
Anh  cũng  bịa đặt lung tung, chỉ  cho em gái  Tịch Kính là  vô vị đến mức nào. Anh  vẫn  thận trọng. Nghe  năm đó chú út cưới  thím út là vì nhận lời ủy thác của  trai thím út  đón thím út, thế là em gái   cuỗm mất.
Bùi Châu  ngốc đến . Mặc dù trong lòng  , Tịch Kính là   nhân phẩm  và giàu , nhưng   quá khô khan, nhàm chán. Anh cảm thấy em gái  xứng đáng    hơn, nên   em gái  khuôn mặt đó lừa. Một  đàn ông khô khan như thế, nếu Điềm Điềm cứ thế mà để bụng, e rằng   sẽ  chịu ấm ức lắm.
"Thật  ạ?" Điềm Điềm  ngờ sự lễ phép, kiềm chế        là giả vờ, hóa    thực sự là  như .
Bùi Châu   khiến Điềm Điềm  ấn tượng  về Tịch Kính hơn. Chủ yếu là thấy    đáng yêu, lớn lên trong nền văn hóa cởi mở như ,  mà  ôn hòa nho nhã đến nhường , quả thực  khó  .
 chỉ gặp thoáng qua, Điềm Điềm đối với Tịch Kính cũng chỉ  chút thiện cảm đơn thuần, là loại thiện cảm ngưỡng mộ dù  ở nơi xa nhưng vẫn hướng về Tổ quốc. Và  , việc Tịch thị quyết định đưa  bộ tài sản về nước,  thể   góp phần  nhỏ  việc thúc đẩy nhanh hơn sự phát triển khoa học công nghệ của đất nước, nhất là những ngành mũi nhọn.