Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Lần  cô đến Nam Thành vô tình  rơi điện thoại xuống hồ Mỹ Nhân. Dù  cô cũng  dùng nhiều nên định về Bắc Kinh  mới sắm chiếc mới.
Vừa  Giang Khiết cũng  đổi điện thoại, hai  hẹn   dạo Vương Phủ Tỉnh.
"Điềm Điềm ,  họ  bảo bây giờ  thị trường  loại điện thoại màn hình màu  đấy,  là  đổi sang màn hình màu cho hợp thời nhỉ?" Giang Khiết là   thích chạy theo thời thượng. Có lẽ vì ở trong quân đội lâu  nên về nhà chỉ cần  món đồ nào mới mẻ là  sắm ngay cho bằng .
Điềm Điềm   nhiều yêu cầu, điện thoại chỉ cần tiện liên lạc là , nếu  thì còn  đến bốt điện thoại công cộng mà gọi.   Giang Khiết  , cô cũng  từ chối.
Kết quả là hai  cũng đen đủi,  mua điện thoại  khỏi chợ thì đột nhiên  một chiếc xe máy chạy vụt qua, giật phăng chiếc điện thoại  tay Giang Khiết.
Hai  là quân nhân  huấn luyện bài bản nhưng cũng  chạy nhanh bằng xe máy. Tuy , cả hai cũng  chịu bỏ cuộc,    theo đường nhỏ mà đuổi theo chiếc xe.
Hôm nay là cuối tuần, đường phố đông đúc  qua . Hai cô gái  đuổi theo  hét lớn, tên  xe máy cũng  chút hoảng hốt vì  đầu gặp   kiên trì đến .
Có mấy   đ.â.m  đồ vật ven đường. Thấy sắp  tóm,  định bỏ xe chạy bộ thì đột nhiên  một bóng  từ bên cạnh lao tới. Tên cướp điện thoại lập tức  khống chế. Tên  xe thấy tình hình   liền vứt xe  dậy bỏ chạy. Kết quả mới chạy  hai bước thì  Điềm Điềm và Giang Khiết  chạy tới bắt gọn.
Điềm Điềm tóm  tên cướp mới phát hiện   giúp   là Tịch Kính. Dù  đầu gặp mặt  chút ngượng ngùng nhưng ấn tượng về  thì vô cùng sâu sắc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-70-my-nhan-om-yeu-ga-cho-quan-nhan-soai-ca/chuong-689.html.]
Vì   quen  ,   Tịch Kính  tay giúp đỡ việc lớn như , Điềm Điềm cũng chẳng khách khí gì: "Cảm ơn  nhiều nhé,  Tịch Kính!"
Tịch Kính đáp: "Không cần cảm ơn, chỉ là việc nhỏ thôi."
Giang Khiết là   cướp nên   thêm vài câu với cảnh sát. Ra ngoài thấy Điềm Điềm và    trai giúp họ  trò chuyện rôm rả, lập tức chen tới gần,  đó thì thầm hỏi một câu: "Điềm Điềm." Rồi chớp mắt  hiệu, hàm ý: "Có tình ý ."
Điềm Điềm thấy Giang Khiết  ngoài cũng giới thiệu Tịch Kính: "Đây là bạn học cùng khóa đại học của  , Tịch Kính."
Giang Khiết  quen với Bùi Châu,   là bạn học đại học thì đương nhiên  là từng du học nước ngoài. Cô vội vàng đưa tay  bắt tay cảm ơn, còn   mời  ăn cơm.
Tịch Kính khéo léo từ chối: "   Thâm Quyến một chuyến, ba giờ chiều  chuyến bay ."
Mèo Dịch Truyện
Lúc   là giữa trưa, Điềm Điềm  thời gian cũng    mất thời gian của , : "Vậy đợi  Tịch Kính về bọn em sẽ mời  ăn cơm."
Lần  Tịch Kính  từ chối,  gật đầu. Vừa lúc  thư ký của Tịch Kính  lái chiếc Mercedes đen bóng sang trọng đến.
Tịch Kính  mở lời: " tiện đường đưa hai  về nhé?"
"Không cần   Tịch Kính, bọn em còn định  dạo phố." Điềm Điềm    bận nên cũng    phiền thêm.