Vì tối nay   ăn, Điềm Điềm  ở  nhà Tịch Kính quá lâu. Cô uống vội nửa cốc nước  dắt Đậu Đậu về nhà  trai, sắp xếp cho Đậu Đậu   đấy  mới yên tâm  ngoài.
Tối nay Giang Khiết cũng sẽ đến, dù  chiếc điện thoại hôm đó cô nhờ lấy về là của cô  mà. Chỉ là Giang Khiết vẫn luôn tin rằng Tịch Kính thầm thích Điềm Điềm, vì   khi đến  gọi điện cho Điềm Điềm: "Cậu  đến ?"
Giang Khiết  dài  giường, giọng điệu hí hửng: "Ừ, Điềm Điềm,  tin tớ , chắc chắn Tịch Kính thích . Không tin thì  nhân cơ hội  mà quan sát kỹ ." Nói xong  đợi Điềm Điềm  gì  cúp điện thoại.
Thực  Điềm Điềm cũng  lờ mờ nhận  điều  từ lâu. Lời của Giang Khiết khiến cô  nhịn  ngẩng đầu  Tịch Kính đang  đối diện.
Tịch Kính   thấy cuộc điện thoại của Giang Khiết, đón ánh mắt của Điềm Điềm  mỉm  gật đầu. Điềm Điềm cũng vô thức  theo.
Cúp điện thoại, Điềm Điềm  Giang Khiết   đến , đặc biệt dặn cô nhất định  tiếp đãi ân nhân  cho .
Tịch Kính chẳng mấy bận tâm đến việc Giang Khiết  tới  , mà vẫn  lịch sự : "Không , vốn chỉ là chuyện nhỏ, chẳng cần khách sáo  gì."
"Vậy   Tịch Kính  đồng ý thế?" Điềm Điềm chống hai tay lên mặt bàn, ánh mắt híp , tinh nghịch   đối diện mà hỏi. Tính tình cô vốn ngay thẳng, nhiệt tình, chẳng ưa những kẻ vòng vo ỏng ẹo. Thẳng thắn mà , cô   chút cảm mến Tịch Kính,  lẽ là ngay từ cái  đầu tiên bởi vẻ ngoài tuấn tú của .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-70-my-nhan-om-yeu-ga-cho-quan-nhan-soai-ca/chuong-694.html.]
Lời  của Giang Khiết,  đây cô vốn  mấy bận tâm. Chỉ là hôm nay ở  chung cư, thấy vẻ mặt Tịch Kính quá ư là rõ ràng, cô đành  giả vờ như  .
Vì  cô trực tiếp hỏi thẳng vấn đề chính. Cô nghĩ nếu câu trả lời của Tịch Kính   cô  lòng, thì mối quan hệ giữa họ  lẽ sẽ kết thúc ngay  bữa ăn tối nay. Bởi lẽ, thích ai đó là một chuyện đáng để  , nếu đối phương  dám đối diện thẳng thắn,  lẽ bản  họ vẫn còn quá dè dặt, do dự  thể quyết định.
Cô  đánh giá tính cách    , chỉ là cô thích những  dũng cảm hơn,  thể thận trọng từng bước, nhưng cũng   cách bày tỏ.
Mèo Dịch Truyện
Vì  trêu chọc một  ở nhà, bây giờ Tịch Kính trở nên cẩn trọng hơn hẳn trong lời . Bản   vốn   là  khéo ăn khéo , đối mặt với câu hỏi như  nhất thời   nên  gì, chỉ đành bất lực  Điềm Điềm một hồi lâu,  đó hít một  thật sâu và  thật lòng: "Bởi vì    gặp em."
Một câu "Anh   gặp em" khiến bầu  khí bỗng chốc trở nên tĩnh lặng,  hẳn là ngượng ngùng, mà chỉ là một sự tĩnh lặng đầy mong chờ.
Điềm Điềm nghĩ: "Quả  hổ danh Giang Khiết, mắt tinh như đuốc, thế mà cũng   ! Xem nhiều tiểu thuyết ngôn tình như  cũng  uổng phí công sức."
Còn Tịch Kính thì tựa như một tử tù đang chờ đợi phán quyết cuối cùng. Câu "Anh   gặp em"   chỉ   rõ ràng , Điềm Điềm thông minh như ,   thể  hiểu? Vì   chỉ  thể chờ, lặng lẽ chờ cô tuyên án cho mối tình của .
Điềm Điềm phát hiện Tịch Kính thực sự  thú vị. Rõ ràng  chẳng hề ngốc nghếch, Tập đoàn Tịch thị  thể phát triển lớn mạnh gấp mấy   tay , đủ để chứng minh    là kẻ ngốc,  mà biểu hiện của  lúc    vẻ gì đó thật ngây ngô.