Từ nhỏ, Bùi Từ  là   chịu thua kém ai. Mặc dù  đó ông ngoại  giúp sửa xong chiếc lồng,  vẫn quyết tâm tự tay  cho bà ngoại một cái lồng thỏ  hơn nhiều.
Thế nên, mỗi ngày  đều bê một cái ghế đẩu nhỏ  sân, gõ gõ đập đập. Ngón tay gõ đến sưng tấy đỏ cả lên, cuối cùng cũng   một cái lồng thỏ  to  chắc chắn.
Không ngờ rằng, hiện nay kỹ năng  còn  thể dùng để dỗ dành cô gái nhỏ như .
Mèo Dịch Truyện
Trong sân nhà họ Phương    những thanh gỗ dùng để xây tường rào thấp. Bùi Từ mượn chiếc cưa ở trạm quân khu và lấy thêm một ít đinh. Dụng cụ đều  sẵn cả nên việc  lồng thỏ cũng diễn   đơn giản.
Đến khi Phương Tri Lễ rửa bát xong   thì Bùi Từ   thành xong một cái lồng nhốt thỏ ngay ngắn.
"Dương Dương , em về phòng chuẩn  một chút nước  nhé. Anh  ký túc xá lấy thêm vài thứ  chúng   thể lên đường."
Phương Tri Lễ cuối cùng cũng tìm  một việc   thể thể hiện, vội vàng : "Dương Dương, em đừng động đậy, để  lấy nước cho em."
"Được ạ, cảm ơn  thứ. Em   quần áo một lát đây." Phương Tri Ý   thứ   thể cưỡi ngựa, chắc chắn  thể mặc váy . Hơn nữa, họ còn  đến rừng cây. Mặc dù núi ở biên cương   giống như ở phương Nam, cây cối trong rừng tương đối đơn điệu và gọn gàng hơn nhiều, loại cây  gai cũng ít hơn, nhưng trong rừng vẫn  đủ loại cành cây khô dễ gây xước xát. Cô quyết định  một chiếc áo sơ mi dài tay và quần dài để tránh  trầy xước.
Đến khi cô  quần áo xong   thì Bùi Từ cũng   . Vì ký túc xá cách khu nhà ở khá xa,  chạy  chạy về. Mặc dù so với cường độ huấn luyện cao bình thường thì đây chẳng là gì, nhưng chạy một mạch  trời nắng gắt, trán  vẫn đổ  ít mồ hôi.
Khi  đến,  thấy cô gái nhỏ   một bộ trang phục khác. Đó là một chiếc áo sơ mi dài tay màu trơn, cổ áo  thắt gọn gàng thành một chùm, xếp nếp trông như một bông hoa nhỏ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-70-my-nhan-om-yeu-ga-cho-quan-nhan-soai-ca/chuong-76.html.]
Chiếc váy cũng    bằng chiếc quần dài vải nhung đen. Có lẽ là  may riêng cho cô,   kiểu bó sát truyền thống mà ống quần  khá rộng.
Chiếc áo sơ mi màu nhạt  nhét gọn  quần, tôn lên vòng eo thon thả của cô. Mái tóc trẻ con thường ngày cũng  cô chải hết lên, buộc thành b.í.m tóc thấp  rủ xuống một bên ngực. Cả  trông  vô cùng, thoát tục như tiên nữ.
Cô gái nhỏ thấy  thì vui vẻ chạy : "Anh Bùi Từ ơi, chúng   thể lên đường  ạ?"
Hơi thở nhẹ nhàng ấm áp phả   Bùi Từ, cùng với giọng  mềm mại và nũng nịu. Một tiếng " Bùi Từ" ngọt ngào khiến lòng  mềm nhũn. Anh hắng giọng   : "Được ."
Phương Tri Lễ xách hai bình nước ,  hài lòng  một câu: "Cũng     gì mà đợi mãi  thấy, nếu lỡ việc bắt thỏ cho Dương Dương thì..."
Anh còn   hết câu thì thấy Bùi Từ lấy một chiếc mũ rơm từ  lưng đội lên đầu em gái: "Bên ngoài nắng to lắm, đội mũ  kẻo cháy nắng."
Loại mũ rơm  là loại dùng để  việc trong trang trại, vành mũ khá rộng. Ở chỗ sát tai  đục hai lỗ nhỏ, dùng một sợi dây vải mềm xỏ qua. Khi đội cần kéo xuống buộc  ở cằm, tránh gió thổi bay mũ.
Bùi Từ sợ Phương Tri Ý  , nên khi giúp cô đội mũ,   cúi xuống tiện tay buộc dây cho cô.
Anh  chạy một mạch về,   vẫn còn nóng hổi, hai bàn tay càng nóng như thiêu đốt. Khi  đưa tay bóp sợi dây mềm, đầu ngón tay vô tình lướt qua gò má của Phương Tri Ý.
Cô lập tức cảm thấy cả khuôn mặt như  bỏng,  nóng    càng  cho má cô nóng bừng bừng.