Cô nắm chặt tay, rõ ràng tức giận đến mức g.i.ế.c nhưng cố nhịn xuống, xem công sức nhẫn nhịn tăng lên, lẽ là nhờ công lao của việc mất linh chi .
“Không , vay mười đồng tiền đưa cho Trịnh gia .”
Cô cố gắng bình tĩnh, tự lẩm bẩm lên kế hoạch, thể mất mặt thêm nào nữa! Sau đó cô đột nhiên chạy xuống núi, chạy thẳng đến nhà Hạ Chu.
“Hạ Chu.”
“Hạ Chu chuyện tìm , thể mở cửa sổ ?”
Cô mò đến cửa sổ phòng Hạ Chu, gõ nhỏ giọng gọi. Trong lòng cô luôn một sự tin tưởng kỳ lạ, bất kể xảy chuyện gì, Hạ Chu nhất định sẽ giúp cô !
Trước đây khi thấy Hứa Đình Tri, cô sẽ nghĩ, chỉ loại như mới xứng với cô .
Bây giờ thấy Hạ Chu, cô mới phát hiện Hạ Chu mới là đàn ông định mệnh của cô , nhất định sẽ đối xử với cô , tuyệt đối sẽ coi thường cô giống như Hứa Đình Tri, thậm chí còn đánh cô và đe dọa cô !
Hạ Chu trong phòng đương nhiên thấy tiếng động bên ngoài, mặt khỏi thoáng hiện lên một tia do dự.
Kể từ khi cô gái xinh nhắc nhở, tìm hiểu, hóa cô gái xinh đến mức nhận , chính là Tần Trúc Tây gầy gò một lời đây.
Thay đổi lớn như , chẳng trách nhận . đó là trọng điểm, cũng tìm hiểu về chuyện của Dương Mi Mi, đúng là chuyện cô ngã Hứa Đình Tri, khiến danh tiếng của tổn hại.
Nhìn thế nào thì cô cũng là vô tội, hơn nữa còn đủ thứ chuyện khác, nên tiếp xúc với cô nữa.
đầu óc là đầu óc, tay là tay, bất kể nghĩ gì trong đầu, tay đều nhịn , đó mở cửa sổ .
“Có chuyện gì?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-70-thanh-nu-phao-hoi-lam-giau-nuoi-ca-gia-dinh/chuong-146.html.]
Hạ Chu vẫn mềm lòng, giọng cô vẻ bất lực, chẳng lẽ xảy chuyện gì ? Người Trịnh gia đồng ý hòa giải với cô ?
Hắn cũng chuyện cô bỏng đứa trẻ nhà lặng lẽ bỏ , cho nên nhận một cách lý trí, cảm thấy nhân phẩm của lắm.
“Hạ Chu, cuối cùng cũng chịu để ý đến , sợ lắm.”
Dương Mi Mi thấy cửa sổ cuối cùng cũng mở , cô tủi sợ hãi , nước mắt ào ào rơi xuống. Nhìn thấy là ?
Hạ Chu trong lòng bất lực, thật đây mới là thứ ba gặp cô khi trở về, đây hai cũng quen , cũng tại cô đến tìm lóc kể lể.
“Sợ cái gì? Có chuyện gì thì nhanh .”
Hắn cố gắng thúc giục bằng giọng nhẹ nhàng.
Nếu khác thấy Dương Mi Mi còn đến gõ cửa sổ của thì miệng cũng giải thích .
“Chuyện của và nhà thím Hoa Mai, đúng ? thật sự cố ý, là Tiểu Húc nó đ.â.m , lúc đó khỏe, mới lỡ tay đổ cháo.”
TBC
“Bây giờ em cũng giải thích nhiều nữa, vốn định đền tiền cho họ là , ngờ tiền của cũng mất , là ai lấy trộm tiền của .”
“Nếu đền nổi tiền, sợ bà nội Trịnh đánh c.h.ế.t mất, hu hu hu, Hạ Chu~”
“Sao mất tiền, mất ở ?”
Hạ Chu , cau mày.
“Không , hình như là từ khi khỏi nhà thím Hoa Mai thì thấy nữa, bây giờ còn một xu nào, bên thím Hoa Mai còn bắt đền hai mươi đồng.”