Bà cả Dương gia lúc đầu ngơ ngác, đó khẳng định phụ nữ đang bao che cho con rể , mục đích là để lừa linh chi nhà bà .
“Phi! Lưu gia chúng mà cô là ? Còn linh chi, cô mơ tỉnh ? Nếu cô linh chi thì sâm núi! thấy mấy mới là đến tống tiền!”
Người phụ nữ hề yếu thế, trực tiếp khạc một bãi nước bọt mặt bà cả Dương gia.
Xong , xong , đó chắc chắn là kẻ lừa đảo, chắc chắn cầm linh chi chạy mất !
Mấy em đều nghĩ như , chỉ bà cả Dương gia là cố chấp, thể nào, thật, thể là giả , chắc chắn vẫn còn ở nhà!
“Lưu Nhất Kỳ, Lưu Nhất Kỳ mau đây cho ! Anh trả tiền cho ! Anh đừng hòng tham đồ của chịu nhận, sẽ tha cho !”
“Xông , lục soát cho , tin bắt tên lừa đảo đó!”
Bà cả Dương gia nổi giận, định xông Lưu gia lục soát .
Trong lòng em Dương gia vẫn còn một tia hy vọng, thà g.i.ế.c nhầm còn hơn bỏ sót, mấy đàn ông to lớn và một phụ nữ, lập tức đẩy phụ nữ đang cửa , xông thẳng trong.
“Cứu mạng, đến, hàng xóm ơi đây nhanh! Nhà trộm, đây là đến nhà cướp đồ giữa ban ngày ban mặt! Mau đến đây, còn vương pháp !”
Đều là hàng xóm láng giềng sống ở đây nhiều năm , thấy chuyện đều chạy .
“Ở ở , ở !”
“Ở trong đó, mấy hổ , xông nhà , còn lục soát ! Nhà căn bản ai tên là Lưu Nhất Kỳ!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-70-thanh-nu-phao-hoi-lam-giau-nuoi-ca-gia-dinh/chuong-191.html.]
Người phụ nữ tức giận òa lên, trong nhà chỉ một bà , nhiều xông như bà chống đỡ , sớm thế thì lúc nãy nên mở cửa!
Một hàng xóm bốn giúp, cuối cùng mấy em Dương gia vẫn những hàng xóm nhiệt tình bắt giữ, lượt đè họ xuống, tránh cho họ chạy mất.
“Thím Đào ơi, nhà cho Mẫn Mẫn đến đồn công an gọi , chắc sắp đến , thím đừng lo, mấy tên trộm đồ chạy thoát !”
Người hàng xóm lên tiếng an ủi.
“Phi, ai trộm đồ chứ! Là nhà bà cướp linh chi nhà ! Con rể bà lừa linh chi nhà chúng trả tiền, gì chuyện như ! Bà xem, Lưu Nhất Kỳ trốn ở ! Đợi lát nữa công an đến, sẽ vạch trần hết chuyện của , cho buôn bán trái phép, cho kiếm tiền đen, bắt cả nhà các tù!”
TBC
Bà cả Dương gia mất lý trí, tức giận mắng chửi.
Bà mắng, những dân vây xem cũng hiểu đại khái.
“Không , con rể bà tên là Lưu Nhất Kỳ, nhà bà ai tên như , con rể bà tên là Tưởng Đức Nghị, là của đội sản xuất Đông Đường, họ Lưu ? Chồng bà cũng tên là Lưu Nhất Kỳ, mà là Lưu Thành Trung, bà nhầm ?”
“ đúng , khu của chúng ai tên như .”
Đều là hàng xóm, thể tên là gì ?
“Vậy thì là tên giả với ! Anh chắc chắn là con rể của nhà ! Đừng hòng lừa !”
“ thấy đầu óc các cửa kẹp , tên giả cũng , chẳng lẽ sẽ cho các chỗ ở thật ? Tuổi lớn mà chút não nào, lừa mất đồ cũng đáng đời.”
Bà Đào khinh thường bĩu môi, dám vu oan cho nhà bà , xem bà mấy tức c.h.ế.t !