Kiều Tuấn Bằng cắn chặt răng chịu khai .
Hắn ngốc, trộm cắp vặt vãnh, cũng nghiêm trọng đến mức nào nhưng nếu khai Dương Mi Mi thì kế hoạch của hai sẽ bại lộ ?
Đến lúc đó những lấy tiền, mà còn thôn dân chỉ trích, vì tuyệt đối thể !
Hắn thì Thái Đông và Vi Nhất Minh càng , ba nhất trí giữ im lặng.
Hỏi mãi mà hỏi gì, Vương Học Dân cũng nảy sinh ý định hòa giải.
“Hay là thôi , coi như là đầu phạm , chúng tha cho một , Tuấn Bằng là trong đội của chúng , sẽ phạt , còn hai trong đội chúng , thì đưa thẳng đến đồn công an , thế nào thì thế đó.”
“Tiểu Tây, cháu thấy thế nào?”
Đội kẻ trộm, danh tiếng cũng khó , đó là vụ ngoại tình với quả phụ, nam nữ thanh niên kết hôn ôm ấp, bây giờ thêm một tên trộm, nếu truyền ngoài thì danh tiếng của đội họ thực sự cần nữa.
Đến lúc đó đừng đến việc bình chọn đội sản xuất tiên tiến gì nữa, chỉ chờ chỉ trích thôi, còn dán nhãn là tác phong .
“Cái gì? Là bảo chúng đến trộm đồ! Dựa mà đưa chúng đến đồn công an, cần ?”
TBC
Vương Học Dân dứt lời, Thái Đông lập tức phục mà kêu lên. Không thu gì, còn đồn công an một chuyến, ai mà vui chứ!
“Phỉ phui! Con trai loại như , chính các xúi giục nó, đừng hòng đổ nước bẩn lên con trai !”
Mẹ Kiều Tuấn Bằng nào để bậy bạ, lập tức tặng cho một cái tát, cái “Chát.” một tiếng, tát mạnh.
“Mẹ, đừng bậy!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-70-thanh-nu-phao-hoi-lam-giau-nuoi-ca-gia-dinh/chuong-278.html.]
Trái tim Kiều Tuấn Bằng lập tức treo ngược lên, mặc dù Thái Đông là Dương Mi Mi thuê nhưng bọn họ cũng mục đích tối nay chỉ đơn giản là trộm đồ.
Nếu để tức giận, thì xong đời!
“Thái Đông.”
Thái Đông tát một cái, trừng mắt , hận thể tự nổ tung, để cả hai cùng chết. May mà Vi Nhất Minh kịp thời kéo , để bình tĩnh.
Hắn là chân chó trung thành của Vi Nhất Minh, thấy Vi Nhất Minh tiết lộ những chuyện đó, Vi Nhất Minh đang tính toán gì nhưng vì tin tưởng Vi Nhất Minh, vẫn nhẫn nhịn trong tức giận.
Dám đánh , xem xử lý bà già lắm chuyện !
Tần Trúc Tây thấy những hành động nhỏ của , cô cũng tính toán trong lòng, thấy đều mất kiên nhẫn, cô cũng thuận theo lời đội trưởng mà xuôi theo chiều gió.
“ theo đội trưởng, đội trưởng xử lý thế nào thì xử lý thế nào.”
“Vẫn là Tiểu Tây hiểu chuyện, các xem kìa, từng một đều khiến yên tâm!”
Vẻ hiểu chuyện của cô nhận sự yêu thích của , kể cả Kiều Tuấn Bằng, bà lập tức xin .
“Thím Tiểu Tây là một cô gái , yên tâm, thím nhất định sẽ quản chặt nó, sẽ để nó ngoài những chuyện vô bổ như thế nữa, hôm nay khiến cháu sợ hãi , thím xin cháu, ngày mai thím sẽ đưa cho cháu hai quả trứng.”
Không chỉ xin , mà còn đưa lời bồi thường kịp thời, thành ý, bà thím chút bản lĩnh, kỹ thuật đổi sắc mặt còn hơn cả diễn viên kịch chuyên nghiệp Tứ Xuyên.
Tần Trúc Tây khỏi bà thêm hai .
“Có thấy hai quả trứng là quá ít ? Hai quả vẻ ít thật, thì thím cho cháu bốn quả! Thím cũng dễ dàng gì, nuôi cả nhà, già trẻ, dạo trai nó đang chuẩn cưới vợ, mà cô dâu còn là ở thị trấn, trong nhà còn tiền nữa.”