Xuyên Về Thập Niên 70, Thành Nữ Pháo Hôi Làm Giàu Nuôi Cả Gia Đình - Chương 411

Cập nhật lúc: 2025-04-09 13:28:59
Lượt xem: 77

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1VoeRFHNJB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Vài đến Ôn gia giúp việc, cũng ít chuyện nội bộ và chuyện phiếm.

“Cô gái đó họ Dương ? hình như là họ , còn là họ hàng với .”

Tần Trúc Tây đảo mắt, bắt đầu dò hỏi, đôi mắt cô sáng lấp lánh, trông đáng tin. Không lớn lên như thế nào, đầu óc nhanh như , lời lẽ để lừa cứ tuôn như suối.

“Dương? Hình như là họ .”

“Các đang ! Không trông thì lười biếng ! ngay là mấy đắn mà! Nhanh lên nào, chút việc mà cũng chậm chạp thế, thì cút về thôn mà trồng trọt, đừng ở đây bẩn mắt !”

Cô cả Ôn gia đến, đến nhưng tiếng đến , giọng truyền đến từ xa, còn khó hơn nãy, kích thích gì.

Vài khiêng đồ liền nữa, ném đồ xuống đất, châm lửa, ngọn lửa nhanh chóng bùng lên, đốt cháy quần áo, lúc mới .

“Đã đốt , nhanh sẽ xong thôi.”

Mấy cung kính , vì chút tiền và đồ ăn, chịu chút ấm ức cũng .

“Chậm c.h.ế.t , mấy là ai , trông cũng đấy.”

Cô cả Ôn gia bốn năm mươi tuổi, thể của Tần Trúc Tây và Hứa Đình Tri nhưng khi chuyện luôn vẻ ngang ngược của thiếu nữ, họ cảm thấy sai .

Ôn Ngôn Tiếu ngạo mạn liếc hai , làn da bà chăm sóc khá , vẫn còn phong vận, chỉ điều vẻ khắc nghiệt nơi đôi mày khiến bà trông già hơn nhiều.

Tần Trúc Tây và Hứa Đình Tri đối đầu với bà , vì định , tránh đánh rắn động cỏ.

Ôn Ngôn Tiếu phớt lờ như , ngược chịu . Trong mắt bà , bà cao cao tại thượng, tất cả đều nịnh bợ bà .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-70-thanh-nu-phao-hoi-lam-giau-nuoi-ca-gia-dinh/chuong-411.html.]

“Đợi , cho các ? Có chút giáo dưỡng nào , thấy đang chuyện với các ?”

“Bác gái, bác gọi chúng ? Có chuyện gì ?”

Tần Trúc Tây nể mặt dừng , thẳng , chỉ là thái độ phần hờ hững.

“Các ? Có lấy đồ nhà chúng ? Cái loại đồ cũng lấy, nghèo c.h.ế.t các , cái bộ dạng nghèo kiết xác của các kìa!”

TBC

Ôn Ngôn Tiếu khinh thường .

Hứa Đình Tri và Tần Trúc Tây ăn mặc giản dị, khác gì mấy công nhân bên cạnh, cũng chẳng trách cho là nghèo kiết xác.

Nếu lấy mấy bộ quần áo chăn màn về dùng thì với những chứ? Đừng tưởng bà thấy họ chuyện!

tiền bằng nhà các , bác mặc đồ thật, đáng tiếc, bác trông nghèo kiết xác, dù mặc gấm vóc lụa là thì cũng toát lên khí chất, bà lão , bà nên dưỡng nhan .”

Tần Trúc Tây đ.â.m trúng tim đen, trực tiếp cắm một nhát d.a.o lớn tim Ôn Ngôn Tiếu.

Vừa còn gọi là bác gái, bây giờ gọi là bà lão , trực tiếp nâng bà lên một bậc. Nếu là đàn ông thì thể thích gọi là cha và ông nhưng phụ nữ thì khác.

Đặc biệt là những bà cô đặc biệt coi trọng tuổi tác của nhưng chấp nhận già như thế . Mặt Ôn Ngôn Tiếu méo xệch, bà run rẩy hỏi.

“Cô gọi là gì!!!”

“Bà lão chứ , năm nay mới mười tám tuổi, bà cũng sáu mươi chứ, tuổi cao như , cũng nên đứa cháu gái lớn như chứ?”

Tần Trúc Tây mỉm , mắt sáng răng trắng, dù ngụy trang nhưng ngũ quan vẫn , vẫn là một mỹ nhân thanh tú, thế nào cũng hơn bà cô đầy nếp nhăn mặt nhiều.

Loading...