Xuyên Về Thập Niên 70, Thành Nữ Pháo Hôi Làm Giàu Nuôi Cả Gia Đình - Chương 444

Cập nhật lúc: 2025-04-10 14:33:51
Lượt xem: 69

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chương 444:

Vì là ngày đầu tiên cắt lúa nên vẫn thửa nào cắt xong, hơn nữa ngay cả những thửa cắt xong cũng săn đón, thường thì những đứa trẻ lớn giành nhanh hơn, nhanh chiếm hết chỗ nên trẻ con khó chỗ .

Không , trẻ con cách của trẻ con, mới bắt đầu cắt lúa, Tiểu Thạch Đầu năm tuổi mũm mĩm bám theo Tần Trúc Tây chịu .

Cô cắt một chút, Tiểu Thạch Đầu sẽ tiến lên một chút, còn xách theo một chiếc giỏ nhỏ để nhặt.

Chỉ cần bám đủ chặt! Những đứa trẻ khác sẽ giành với !!!

“He he, chị Tiểu Tây~”

Gương mặt nhỏ của Tiểu Thạch Đầu nắng chiếu đỏ nhưng làn da đen, thế , chính là một cục bột trắng hồng.

Hơn nữa mũm mĩm, cũng sạch sẽ, đặc điểm của những đứa trẻ nghịch ngợm khác, thích lăn lộn trong bùn, dù thế nào cũng sạch .

Bị mắng, liền nịnh nọt nở nụ , ngọt ngào kéo dài giọng gọi chị Tiểu Tây, trái tim Tần Trúc Tây sắp mềm nhũn vì , nếu cũng sẽ bình tĩnh với nhiều như , mà là trực tiếp túm lên ném ngoài.

“Gọi chị cũng vô dụng thôi, em xem lưỡi liềm sắc bén thế nào, cẩn thận là cứa đứt ngón tay đấy.”

“Em chị, chị thấy em, hơn nữa em còn thấp thế , lúa che mất, lỡ chị quên mất, động tác mạnh, em thương thì ?”

Tần Trúc Tây bất lực cúi đầu dùng mũ chọc chọc mũ của Tiểu Thạch Đầu, thực véo má nhưng tay sạch lắm, thôi .

“Không , chị Tiểu Tây, em sẽ ngoan mà.”

Tiểu Thạch Đầu ngẩng đầu, mắt chớp chớp, ngốc nghếch Tần Trúc Tây . Chị Tiểu Tây thật, chị nhất trong đội đấy!

Nếu em ngoan thật thì nên bám theo chị.

TBC

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-70-thanh-nu-phao-hoi-lam-giau-nuoi-ca-gia-dinh/chuong-444.html.]

Tần Trúc Tây đau đầu thầm nghĩ, đúng là cách nào với những đứa trẻ đáng yêu như thế . Giá mà là đứa trẻ nghịch ngợm thì , như thể quang minh chính đại ném ngoài.

“Vậy em đây một lát, đợi chị cắt xa hơn một chút, em hãy theo nhặt ? Phải giữ cách xa như thế với chị, ?”

Tần Trúc Tây về phía mấy bước, hiệu cho xem.

“Nếu em ngoan ngoãn lời, chị sẽ cho em ăn kẹo, hai viên kẹo ?”

hiệu xong, xổm xuống, ngang tầm với đứa trẻ, đó như ảo thuật, lấy hai viên kẹo sữa thỏ trắng.

“Oa, đây là kẹo ! Sao hình con thỏ ở !”

Mắt Tiểu Thạch Đầu đột nhiên mở to, giọng ngây thơ chút kinh ngạc, trông càng ngốc hơn.

, đây là kẹo sữa thỏ, ngọt, , chị bóc cho em một viên.”

Tần Trúc Tây tủm tỉm bóc một viên kẹo nhét miệng Tiểu Thạch Đầu, lập tức nhắm mắt say mê, lông mi khẽ run, thể thấy là thích.

Trẻ con thời đại thực sự dễ thỏa mãn.

“Này, viên cũng đưa cho em cầm, em ngoan ngoãn đây, ừm... Đợi ăn hết kẹo hãy theo ? Nếu em lời, đợi chị xong, chị sẽ cho em thêm hai viên nữa.”

Tần Trúc Tây nhịn , dùng mu bàn tay chạm khuôn mặt mềm mại của , cảm giác thật sự .

“Được ạ~”

Tiểu Thạch Đầu cầm đồ ăn, ngoan ngoãn gì sánh , lập tức xuống tại chỗ, hai chân ngắn bắt chéo xuống. Cậu còn quên đặt chiếc giỏ nhỏ của bên cạnh, sợ rằng chiếc giỏ nhỏ đổ, mấy bông lúa ít ỏi bên trong cũng rơi ngoài.

Loading...