Tần Trúc Tây gói thuốc đổi vị trí, nhíu mày.
“À, là hôm qua em dọn dẹp bếp lấy , quên để tủ .”
“Vậy thì , chị còn tưởng là chuột tha .”
Tần Trúc Tây yên tâm, vo viên thứ đó , ném tủ. Đây là thuốc Tần Trúc Nam bệnh, bác sĩ kê cho, còn thừa hai gói uống hết.
Cô thấy chắc chắn sẽ dùng đến nữa, sự nuôi dưỡng của cô, thể chất của Tần Trúc Nam chắc chắn sẽ tăng vọt, cần uống loại thuốc nữa.
Vì , cô cũng xem kỹ, tùy tiện nhét sâu trong tủ. Hoàn để ý, sợi dây buộc chặt chẽ thực tháo và buộc , còn lỏng lẻo nữa.
Đường, bột mì, trứng, mì... Tần Trúc Tây phân loại, cất những thứ mua về, cô còn lấy từ gian mười cân thịt lợn, giả vờ là mua về.
Để một cân ăn hôm nay, còn ướp muối, như mỗi ngày đều thịt ăn, đến lúc nghỉ ngơi thêm mấy nồi đồ, chợ đen một chuyến, như những tốn tiền mà còn tiền dư, tệ.
Tần Trúc Tây tính toán rổ rá, đừng thấy cô kiếm nhiều nhưng hiện tại mà , nuôi dưỡng cơ thể cho Tần Trúc Nam là quan trọng nhất, bởi vì, một tình tiết quan trọng trong nguyên tác sắp đến !
Nữ chính Dương Mi Mi ở núi phát hiện một bụi huyết linh chi, chỉ bán giá cao ba nghìn tệ, mà còn nhận sự ưu ái của một đàn ông.
Ồ, chính là nam chính Hạ Chu, thể , nếu huyết linh chi, tình cảm của hai sẽ phát triển thuận lợi như .
Tần Trúc Tây quan tâm đến việc hai bên , cô để mắt đến bụi huyết linh chi , dùng cụm từ “Một bụi.” để miêu tả linh chi thì nhiều đến mức nào! Thứ quý giá như , cô mới ngốc đến mức đem bán lấy tiền!
Tự ăn ? Bồi bổ cơ thể cho em trai ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-70-thanh-nu-phao-hoi-lam-giau-nuoi-ca-gia-dinh/chuong-63.html.]
Dương Mi Mi lấy mạng của nguyên chủ, cô lấy của cô một bụi linh chi thì gì quá đáng ? Hơn nữa, thứ mọc ở núi, là thứ vô chủ, cô cũng trộm từ trong túi của Dương Mi Mi, vội.
“Ăn cơm xong chị lên núi một chuyến, củi sắp hết , em ?”
Tần Trúc Tây bình tĩnh hỏi.
“Đi! Em cũng nhặt củi!”
Chị cả lên tiếng, em trai nào lý do hưởng ứng, ăn cơm xong, hai chị em lập tức kết bạn lên núi. Giữa trưa, núi cũng ít trẻ con và các bà thím.
TBC
Không đến nhặt củi thì cũng là đến chơi.
“Nhanh lên, tớ thấy tổ chim , bên trong trứng chim!”
“Tổ chim trông dẹt dẹt, bên trong thứ gì !”
“Cậu sợ độ cao hả, nếu sợ độ cao dám trèo thì cứ , tớ tự trèo lên!”
“Xì, ai sợ độ cao chứ, trèo thì trèo, nghĩ tớ sợ !”
Hai bé trông chín mười tuổi, hai cãi gốc cây một lúc, bé thấp hơn chịu nổi lời khiêu khích, lập tức trèo lên cây.
Cây cao năm sáu mét, bé trèo nhanh, thoắt một cái đến giữa cây nhưng càng lên cao bé càng do dự.
Bởi vì tổ chim ở đỉnh cao nhất, đây là vấn đề chính, vấn đề chính là nó còn ở cành cây nhỏ nhất, bé dám giẫm lên, chỉ thể với tay kéo từ cây to bên cạnh.