lời , tất nhiên cũng lời chua ngoa.
“Cũng chỉ cuốc đất, xới đất thôi, gì ghê gớm, cũng chuyện gì quý giá, ai mà chẳng .”
Bàng Tuệ trợn mắt, chua ngoa . Không cô nhịn nhưng cô vốn , nhiều năm như mới khó khăn lắm mới tạo dựng danh tiếng thể việc, mới một ngày Tần Trúc Tây hủy hoại sạch sẽ, để cô xếp , thể !
Cô còn mong tiếng , để nhà khác đến cầu hôn!
“Có thể việc là đến việc gì cũng thể , thể nấu cơm trông trẻ, thể xuống đồng kiếm công điểm.”
Bàng Tuệ một cách âm dương quái khí.
“ , là lên phòng khách xuống nhà bếp , hẳn là cùng một ý nghĩa nhưng hình như còn yêu cầu nữa.”
“ thấy thực sự đủ năng lực, dù cũng xuống đồng hàng ngày, da đen ít, đây là đầu tiên dưỡng làn da trắng.”
TBC
Tần Trúc Tây sờ sờ khuôn mặt , tủm tỉm .
Ai da, cô như mà còn gọi là đen nữa , thì những khác chẳng là cục than ! Đặc biệt là so với Bàng Tuệ, danh tiếng của Bàng Tuệ ngoài việc thể việc, còn một chữ đen! Mỗi nhắc đến, đều rằng cô gái đen nhẻm thể việc!
Cô như , chẳng là đ.â.m tử huyệt của Bàng Tuệ ?
“Cô mới đen , cả nhà cô đều đen!”
Bàng Tuệ như giẫm đuôi, tức giận bỏ chạy.
“Ơ, cãi thế ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-70-thanh-nu-phao-hoi-lam-giau-nuoi-ca-gia-dinh/chuong-77.html.]
“ , cô nhóc Tần cũng cô đen mà, cô tự nghĩ đến , cô tức giận cái gì?”
“Thấy thể việc hơn , vui , cô gái đúng là hẹp hòi.”
Nhiều đây đều là các bà thím, thấy cô như , lập tức gạch tên cô khỏi danh sách con dâu. Nhà nào chẳng một đứa con trai, nếu lấy cô con dâu hẹp hòi thì chung sống với chị dâu em chồng, trong nhà chẳng ngày nào cũng gà bay chó sủa ?
Bàng Tuệ , hủy hoại chính vẫn là cô , một sai, bao nhiêu năm nỗ lực đều đổ sông đổ biển.
“Không việc nữa ? Đang chuyện phiếm , cần mua cho các cô hai cân hạt dưa !”
Đội trưởng từ xuất hiện, ông ngay lưng , đột nhiên lên tiếng, dọa sợ c.h.ế.t khiếp, Hứa Đình Tri cũng theo.
Mọi lập tức tản như chim muông thú chạy, biến mất sạch sẽ.
“Được , các cô tiếp tục việc , đừng mấy chuyện lộn xộn.”
Ông ý định mắng Tần Trúc Tây và những khác, ông chỉ nhếch cằm, hiệu cho họ việc. Ai lười biếng, ai lười biếng, trong lòng ông đều rõ.
“Vâng, đội trưởng.”
Thím Lộ Nhi vui vẻ gật đầu, hớn hở việc.
Tần Trúc Tây còn nhỏ nữa, mười tám tuổi , nếu thuận lợi thì cuối năm thể lấy chồng, đợi đến đầu xuân thể mang thai, thì thời điểm năm , bà sẽ bế cháu trai !!!
Nghĩ như , bà thể vui chứ?
Hứa Đình Tri đầu Tần Trúc Tây, hôm nay ánh mắt của đặc biệt uất ức tủi .
Anh mơ thấy một đêm thịt thỏ cay tê, cô chịu trách nhiệm ! Khiến thèm thuồng, cho , vô trách nhiệm!