Mẹ Hứa vui vẻ thưởng cho cô bé một miếng thịt, Nguyên Nguyên ở đây, mỗi ngày đều yên tĩnh. Cũng cô bé giống tính cách của ai, như một con vẹt nhỏ, ngày nào cũng ngừng.
khiến cho gia đình trở nên náo nhiệt.
TBC
“Ăn xong hết chứ, bọn con nhé, bọn con đưa Tiểu Nam đến trường, còn dạo một vòng ở trường, trưa về ăn cơm.”
“Được, trưa đưa cơm cho cha con, con cần lo cho chúng .”
Mẹ Hứa vui vẻ .
Đơn vị của cha Hứa xa lắm nhưng trường của Tần Trúc Nam thì xa hơn một chút, vì mới cần ở trường, nếu thì ở nhà cũng .
Đồ đạc của Tần Trúc Nam nhiều, chỉ lấy một cái chăn và một quần áo, còn đợi đến trường mua , dù ở nhà cũng đồ thừa, cần tốn công mang .
“Cháu chú chở, chú ơi, cháu xe đạp của chú!”
Cuối cùng Nguyên Nguyên cũng thể ngoài chơi, còn nhờ phúc của chú, tất nhiên cùng chú.
Bốn hai chiếc xe đạp là đủ, cũng cần chờ xe, tiện, lúc về thì để Tần Trúc Tây và Hứa Đình Tri mỗi một chiếc, cũng thể đưa xe đạp về.
“Được, con xe của chú con , con ôm chặt chú con, đừng ngã xuống.”
“Vâng! Mẹ cứ yên tâm!”
Ghế buộc chăn, Nguyên Nguyên giữa chăn và Tần Trúc Nam, chỉ riêng chăn thể kẹp chặt cô bé, bản cô bé cần ôm chặt khác.
“Oa~ chú ơi, chú đạp nhanh lên nữa, cháu bay lên mất thôi~”
Nguyên Nguyên dang rộng hai tay, phấn khích hét lên.
Có lẽ là vì quá lâu ngoài nên chỉ xe đạp thôi mà cũng phấn khích như .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-70-thanh-nu-phao-hoi-lam-giau-nuoi-ca-gia-dinh/chuong-789.html.]
Hứa Đình Tri và Tần Trúc Tây theo xe của Tần Trúc Nam, cũng là để tiện trông chừng Nguyên Nguyên hơn, tránh cho cô bé bất cẩn ngã.
“Nguyên Nguyên, thu tay cho , đây là đường lớn, lỡ xe khác va tay con thì ?”
Tần Trúc Tây bất lực đỡ trán.
Đứa trẻ thực sự tràn đầy năng lượng, một ngày gây chuyện là , chỉ thì thấy ngoan ngoãn, chứ thực chỉ cần để mắt đến là cô bé thể gây chuyện ngay.
Tần Trúc Tây vốn định sinh thêm đứa thứ hai nhưng giờ nghĩ , thôi , để tính tiếp, bây giờ phố bắt đầu xuất hiện những bán hàng rong, đợi qua năm 81 là thể tự do kinh doanh .
Tần Trúc Tây và Hứa Đình Tri lên kế hoạch cho tương lai nên chuyện sinh đứa thứ hai cứ gác .
“Con còn tay ?”
“Muốn .”
Nguyên Nguyên lập tức thu tay .
Xem đợt giáo dục phạt gần đây cũng hiệu quả, Nguyên Nguyên lời Tần Trúc Tây, thể là răm rắp tuân theo.
Đại học Bắc Kinh là trường danh tiếng trăm năm, chỉ nguồn giáo dục mà môi trường cũng , từ cổng trường cao lớn uy nghiêm cho đến từng nơi bên trong đều như chạm khắc tinh xảo.
Hơn nữa nơi rộng, thể thấy, Nguyên Nguyên ý định, chạy tung tăng , cô bé là một đứa trẻ hướng ngoại.
Không sợ bất kỳ môi trường xa lạ nào.
“Người đông như , chạy lung tung, nhanh giúp chú con tìm xem thầy của chú ở .”
Tần Trúc Tây tùy tiện dặn dò, bản cũng liếc xung quanh.
“ con thầy của chú trông như thế nào, với con thấp thế , thấy .”