“Anh mang chè đậu xanh đến cho em, em ăn cho mát,” Trương Vũ đưa bình qua.
Vương Tiểu Thanh cầm bình, tay liền cảm thấy mát lạnh.
“Cùng ăn ,” Vương Tiểu Thanh chuẩn lấy cốc.
“Em ăn , nhà vẫn còn, về đây,” Trương Vũ về luôn. Trong lòng , chỉ cần cô thể ăn, dù ăn, thì lòng cũng thấy ngọt ngào .
“Ôi” Vương Tiểu Thanh bất lực, đóng cửa , múc một cốc chè đậu xanh ăn.
“Thật sảng khoái, nếu tủ lạnh thì mấy” Vương Tiểu Thanh đặt chè gian, để tránh cho lát nữa còn mà nữa.
Trước tiên cô tắm. gian ăn cơm. đó ngủ một giấc.
Trương Vũ về đến nhà, cả nhà ăn chè đậu xanh.
“Con trai, con mà bây giờ mới về?” Bà Vương nhanh chóng múc cho con trai một bát chè đậu xanh.
“Cái còn , chắc là đem chè đậu xanh đến cho trong lòng chứ gì.”
Tào Chiêu Đệ khó chịu , ở ngã tư đường, cô thấy Trương Vũ xách bình chè về hướng nhà Vương Tiểu Thanh.
Về đến nhà, nồi chè đậu xanh, quả nhiên chè vơi ít nhiều.
“Trương Vũ đem là chuyên của nó. Chè trong bát của cô cũng là nó nấu cho đấy. Cô ăn thì tùy.”
Bà Vương cũng vui vẻ gì với Tào Chiêu Đệ, chẳng qua chỉ là một bát chè đậu xanh thôi mà, đáng để tính toán chi li như .
“Mẹ, thiên vị quá ” Tào Chiêu Đệ một ăn sạch bát chè mới về phòng nghỉ ngơi.
“Mẹ, đừng tức giận, đáng để giận , hôm nay vất vả , con nấu cơm” Trương Dũng đang giận, vội vàn an ủi . Sau đó bếp chuẩn nấu cơm, hai đứa con trai của bà Vương dạy dỗ đến thể chê .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-70-thay-chi-gai-lam-nong/chuong-123.html.]
Hai con trai đều đảm đang, nấu nướng, tam quan chính trực, chỉ điều cả tính tình hiền lành quá. Không như đứa thứ hai, bà Vương cứ lo lắng già , Tào Chiêu Đệ sẽ hành hạ con trai đến thế nào đây
Suy nghĩ cũng kết quả, chỉ hy vọng cô sẽ dần dần lên, đó bà Vương dậy chuẩn bếp hỗ trợ.
“Mẹ, nghỉ ngơi , để con giúp cả” Trương Vũ đẩy bà trở về phòng nghỉ ngơi.
Tâm trạng bà Vương khá lên nhiều, hai con trai của bà đều là những đứa con hiếu thảo.
Gần đây thu hoạch trồng trọt, thức ăn của đều là những món ngon nhất, hôm nay Trương Dũng bánh bao hai trong một. Chính là bột trắng trộn bột ngô, rau là cà rốt xào trứng, đậu phụ kho, rau chân vịt xào.
Vụ thu hoạch và trồng trọt kéo dài mười ngày, ngày nào cũng chút thịt thà, nếu thật sự chịu nổi.
Hôm nay đến lượt Trương Hồng Châu nấu cơm ở điểm thanh niên tri thức, hôm qua rán mỡ lợn còn ít tóp mỡ, hôm nay để xào một ít, món tóp mỡ cải thảo.
Tóp mỡ cho chảo, mùi dầu mỡ lan tỏa, Trương Hồng Châu nhịn mà nôn khan.
“Ọe ~” Trương Hồng Chậu cũng bản , tự dưng đang yên đang lành thấy buồn nôn, che miệng , nhanh chóng xào xong món ăn, uỗng một ngụm nước mới thấy đỡ hơn.
Lúc ăn cơm, Trương Hồng Châu gắp một miếng tóp mỡ, mới bỏ miệng.
“Ọe ~” Trượng Hồng Châu suýt chút nữa nôn hết bánh ngô .
Mọi đều cô bằng ánh mắt kinh ngạc, nên là ánh mắt ghét bỏ thì hơn, đang ăn ngon, cô thì buồn nôn.
“Xin , mắc nghẹn thôi” Trương Hồng Châu vỗ vỗ ngực.
Mọi cô như , cũng nghĩ gì nhiều.
từ lúc đó Trương Hồng Châu dám gắp thức ăn nữa, chỉ dám ăn bánh ngô.
Trong lòng Trương Hồng Châu tồn tại một nghi vấn, chẳng lẽ mang thai , Trương Hồng Châu lắc đầu, thể nào, thể nào, mà xui xẻo như thế , chỉ một mà...