"Được," Chương Giang Bắc theo ý Hoàng Cẩm, Hoàng Cẩm , cũng sẽ , Hoàng Cẩm , cũng .
Trương Hồng Châu sang Vương Mộng Mộng, Vương Mộng Mộng cũng gật gật đầu, biểu thị sẽ .
Đây là tiệc cưới, chắc chắn sẽ thịt để ăn, Vương Mộng Mộng đương nhiên sẽ .
Trương Hồng Châu ăn xong cơm, cất kỹ hai trăm đồng, đây là chỗ dựa cả đời của cô , gả cho Nhị Cẩu chỉ là kế hoãn binh mà thôi.
Lưu Hiểu Yến và Giả Nam Ngọc đều thể dễ dàng về thành phố, tin chắc bao lâu nữa, cô cũng thể về thành phố.
Trương Hồng Châu tính sẵn, bản cô sẽ đăng ký kết hôn với Nhị Cẩu, như đến lúc cô về thành phố cũng cần xin ý kiến của .
Ba ngày là ngày chia lương thực, cha Nhị Cẩu đặc biệt chọn ngày tổ chức tiệc cưới năm ngày , đúng lúc lương thực về, lương thực dỗi dào, tổ chức tiệc cưới khi đều quá đói thì cũng sẽ ăn ít hơn.
Hôm đó, đến sân phơi lúa xếp hàng từ sớm, khi Vương Tiểu Thanh đến nơi, phía hơn mười , cô cũng tính là đến sớm.
Vương Tiểu Thanh quyết định, chỉ cần lương thực tinh và tiền, cần lương thực thô.
Đa thường chọn lương thực thô nhiều, lương thực tinh ít, đủ cho một đại gia đình ăn trong nửa năm, phần còn sẽ tính thành tiền.
Những gia đình đông khi chia lương thực còn thể kiếm hơn một trăm đồng nữa.
Những nhà ít thì tiền ít hơn, nhưng lương thực thì vẫn đủ ăn.
"Vương Tiểu Thanh, một trăm hai mươi tám công điểm." Cuối cùng cũng đến lượt Vương Tiểu Thanh.
"Đội trưởng, mười cân gạo, hai mươi cân bột mì, phần còn đổi thành tiền."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-70-thay-chi-gai-lam-nong/chuong-130.html.]
"Được thôi, nhưng trừ hai mươi cân bột ngô mà cô vay khi mới đến đây, nên chỉ còn hai đồng bốn hào," đội trưởng tính toán nhanh.
"Được, vấn đề gì" Vương Tiểu Thanh đoán nhiều công điểm, vài chục cân lương thực tinh là lắm .
Dân làng thấy đều Vương Tiểu Thanh lo liệu, thế mà đổi bộ công điểm thành lương thực tinh.
Vương Tiểu Thanh phớt lờ ánh mắt của bọn họ, mỗi tay xách một bao lương thực về nhà.
Vương Mộng Mộng thấy Vương Tiểu Thanh đổi bộ lương thực tinh thì ngứa mắt, bao nhiêu công điểm.
Tới lượt, Hoàng Cầm và Chương Giang Bắc, bọn họ đều đổi một nửa lương thực tinh, một nửa lương thực thô.
Công điểm của các nam đồng chí nhiều hơn, lương thực đổi cũng nhiều hơn, cả hai bọn họ đều đổi hai mươi lăm cân lương thực, trừ lương thực vay, vẫn còn vài đồng.
"Vương Mộng Mộng, chín mươi công điểm,"
Đội trưởng chẳng vui vẻ gì. Chưa từng thấy lớn nào mà chỉ vài chục công điểm.
"Đội trưởng, mười cân bột mì, mười cân gạo," Vương Mộng Mộng trời cao đất dày là gì.
"Cổng điểm của cô đủ để lấy mười cân gạo, mười cân bột mì, nhưng cô vay bột ngô từ nửa năm , công điểm đủ để trừ, cô đưa thêm bốn đồng nữa."
Đội trưởng ngờ công điểm của Vương Mộng Mộng nhiều, nhưng yêu cầu khá cao.
Nếu đổi bộ lương thực thô thì công điểm của cô đủ, đổi bộ lương thực tinh thì bù thêm tiền.
"Đây." Vương Mộng Mộng bất chấp tất cả, móc bốn đồng, cùng lắm thì tháng ăn thịt nữa, dù thì ngày cũng ăn đám cưới .
Trương Hồng Châu nhận lương thực, dù đó công điểm của cô đủ để nuôi sống trong nửa năm, nên để nhà Nhị Cẩu nhận.