“Vậy tại cô cho chúng , cô định nuốt riêng tiền ?” Nhị Cẩu xuất hiện.
“Số tiền là tiền bồi thường cho khi sảy thai, tất nhiên là do giữ, sảy thai là , đau đón cũng là . Ngay cả trưởng thôn cũng công nhận tiền là của , nếu tại Vương Mộng Mộng trả tiền cho mấy mà cô trả cho .”
Trương Hồng Châu với dáng vẻ đạo mạo, sách mách chứng, cuối cùng còn đem trưởng thôn .
Một nhà Nhị Cẩu á khẩu trả lời , cha Nhị Cẩu thở dài rời , cưới về một phá gia như .
Mẹ Nhị Cẩu lườm Trương Hồng Châu một cái, ngờ cô hổ như .
Nhị Cẩu Trương Hồng Châu nhưng trong lòng vẫn ôm hận.
Quả nhiên, ngày hôm Trương Hồng Châu giường mà ai đoái hoài tới, ai mang cơm cho cô .
Trên bàn ăn, ba ăn ngon lành, thật Nhị Cẩu chút do dự.
Trương Hồng Châu gì cũng là cùng giường với , là phụ nữ đầu tiên của , Nhị Cẩu vẫn chút tình cảm.
“Con xem cô lười như , ai sảy thai mà giường nửa tháng , nhiều nhất là ba ngày liền lên , đừng ai đưa đồ ăn cho cô , cô tự khắc sẽ lên thôi."
Mẹ Nhị Cẩu ăn , nước miếng b.ắ.n tung tóe.
Nhị Cẩu nghĩ , thấy cũng đúng, thể nuông chiều phụ nữ quá, nếu bọn họ sẽ đà mà lấn tới.
Trương Hồng Châu thấy tiếng bọn họ ăn cơm cũng tức giận, cũng buồn phiền, chờ đến chiều khi bọn họ , Trương Hồng Châu mới dậy xuống bếp tìm đồ ăn.
Chỉ bột ngô, vốn dĩ định bột mì ăn, nhưng ngờ Nhị Cẩu khóa .
“Mụ phù thủy già.” Trương Hồng Châu cách nào khác, đành tự vài cái bánh ngô, bây giờ ăn hai cái, tối ăn hai cái.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-70-thay-chi-gai-lam-nong/chuong-170.html.]
Thực bây giờ cơ thể Trương Hồng Châu còn vấn đề gì, Trương Hồng Châu cảm thấy giường mãi cũng chán, nhưng .
Cũng thể ầm ĩ với gia đình Nhị Cẩu, nếu bọn họ nhất định sẽ đòi hai trăm đồng .
Thế là chiều hôm đó, khi một nhà ba Nhị Cẩu về, liền bữa cơm nóng hổi.
Trương Hồng Châu rửa bát, Nhị Cẩu nhanh chóng khoe khoang với Nhị Cẩu và cha Nhị Cẩu.
“Thấy , sai mà, nếu chỉnh cô một chút thì cô chịu nấu cơm chứ.”
Mẹ Nhị Cầu đắc ý , hàm răng còn dính rau.
“ , vẫn là , kinh nghiệm.” Nhị Cẩu khen .
“Còn nữa, Nhị Cẩu, con để cho vợ con nghỉ ngơi hai ngày nữa , nghỉ ngơi nửa tháng là đủ . Nhà đưa tiền sính lễ cho cô , trong nhà đều vét sạch, vẫn cố gắng.”
Mẹ Nhị Cậu thấy Trương Hồng Châu vấn đề gì, mỗi ngày ở nhà chơi cũng việc gì , ngay cả con trai cũng hiểu chuyện, bắt đầu , nếu bốn cùng , cuộc sống trong gia đình chắc chắn sẽ cải thiện nhiều.
“Được, tối con sẽ với cô .” Nhị Cậu đồng ý.
Tối đến, Trương Hồng Châu sớm giường. Nhị Cẩu tắm rửa liền trực tiếp xuống ngủ, Trương Hồng Châu cau mày nhưng gì.
“Vợ”
Tay của Nhị Cẩu sờ tới, bắt đầu cởi cúc áo, Trương Hồng Châu giữ lấy tay Nhị Cẩu .
“Cơ thể vẫn hồi phục , đợi vài ngày nữa .” Thật là do Trương Hồng Châu ghét bỏ tắm rửa, nên đụng .
“Được , em vài ngày nữa , nhà bỏ tiền sính lễ xong gần như thiếu nợ.” Nhị Cẩu với dáng vẻ thất vọng.