"Được, thử xem." Vương Tiểu Thanh thích thú.
"Tiểu Thanh, em ở đây , em chọn gì ?" Trương Vũ tìm thấy cô.
"Trương Vũ, đến . Chiếc váy thấy thế nào? Em định mặc ngày cưới."
Vương Tiểu Thanh đưa váy cho Trương Vũ xem.
"Đẹp lắm, em mặc chắc chắn sẽ , em thử xem ."
Trương Vũ nhận lấy túi xách của Vương Tiểu Thanh và túi xách mới mua của cô, bảo cô đến phòng thử đồ mặc thử lễ phục.
Vương Tiểu Thanh cầm váy đến phòng thử đồ, khi xong phát hiện kích thước váy khít, đặc biệt vặn.
Nếu cô mà mập thêm chút nữa, chắc chắn mặc . Vương Tiểu Thanh thầm nghĩ, ăn ít , ngàn vạn nên béo lên.
Trong phòng thử đồ gương, Vương Tiểu Thanh búi nửa tóc lên đó đội khăn voan, khăn voan là loại chùm đầu bằng ren, phủ lên tóc, chút giống khăn đội đầu của cỗ dâu, thời thượng phù hợp thẩm mỹ, Vương Tiểu Thanh hài lòng.
Cô mở cửa, Vương Tiểu Thanh tự nhiên bước ngoài, cô đến mặt Trương Vũ, xoay một vòng.
"Thế nào, , Trương Vũ?"
"Đẹp lắm, thật sự ." Trương Vũ đến ngây ngẩn, ngờ Vương Tiểu Thanh mặc màu đỏ đến thế, hợp, váy cũng vặn.
"Oa, quá, cô chờ một chút, gọi điện cho quản lý."
Nhân viên bán hàng nghĩ điều gì đó, lập tức cầm lấy điện thoại trong tiệm bắt đầu .
"Alo, quản lý, cửa hàng cô gái xinh , bây giờ cô đang mặc lễ phục, càng xinh hơn, là nhất mà từng thấy, ông mau đến đây ."
Nói xong, nhân viên bán hàng liền cúp điện thoại.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-70-thay-chi-gai-lam-nong/chuong-223.html.]
"Quản lý của chúng , vì cô xinh nên sẽ giảm giá, ông sẽ đến ngay và giảm giá cho cô." Nhân viên bán hàng tươi như hoa.
"Được." Vương Tiểu Thanh và Trương Vũ cũng bọn họ định gì, nhưng giảm giá thì chờ thêm một lát cũng .
“Hai đồng chí, xin mời , mời uống , quản lý của chúng sẽ đến ngay thôi.”
Chỉ trong chốc lát, nhân viên bán hàng mang đến hai tách và một ít đồ ăn nhẹ.
“Cảm ơn” Vương Tiểu Thanh và Trương Vũ xuống, đúng lúc, Vương Tiểu Thanh cũng cảm thấy khát, cô uống một ngụm , nghỉ ngơi một chút.
Mười mấy phút , ba bước , dẫn đầu mặc âu phục, lẽ là quản lý, hai , một mang túi và một cầm máy ảnh.
“Quản lý, đồng chí nữ xinh đó đang uống ở ” nhân viên bán hàng tiến lên đón.
Quản lý gật đầu, tiến về phía Vương Tiểu Thanh, khi rõ gương mặt và hình của Vương Tiểu Thanh, ông khỏi thở phào nhẹ nhõm, may mà quyết định chọn ai, nếu thì tiếc quá.
“Xin chào đồng chí, là quản lý của cửa hàng lễ phục , họ Tăng.
Là như thế , gần đây chúng tìm một mẫu để quảng cáo cho cửa hàng lễ phục của chúng , nhưng chúng vẫn tìm phù hợp.
Mạy mà nhân viên của chúng gọi điện thoại bảo nhanh chóng đến đây, cảm giác của khi thấy cô mặc bộ lễ phục giống như bộ lễ phục thiết kế riêng cho cô .”
Những lời khen ngợi của quản lý Tăng khiến Trương Vũ chút ghen.
“Thôi , quản lý Tăng, đừng những lời hoa mỹ nữa, ông thẳng vấn đề .” Trương Vũ nhịn mà lên tiếng.
“Được, , là thế , mời đồng chí nữ chụp một bộ ảnh với bộ lễ phục mà cô đang mặc.
Sau chúng sẽ dán những bức ảnh ở cửa chính để quảng cáo, bộ lễ phục sẽ tặng cho đồng chí, đồng chí thấy thế nào?”
Quản lý Tăng giải thích lịch sự.
“Bộ lễ phục , các bán bao nhiêu tiền?” Vương Tiểu Thanh chạm chất liệu, hoa văn ren, chắc hẳn rẻ.