Tào Chiêu Đệ do dự như Trương Dũng, tin tưởng Trương Vũ và Vương Tiểu Thanh, nếu , đây hai họ cũng bắt đầu ôn thi sớm như , những từng chế nhạo hai họ , đều nhận kết cục ê chề.
" , Tiểu Vũ, em dâu, thật sự cảm ơn hai em. Em đúng, tự tin bản , từ hôm nay trở , trong nhà một ngày ba bữa đều để lo," Trương Dũng cũng bắt đầu thấy phấn khích, liều thì thành công, mỗi năm tiền thuê mặt bằng chỉ tám mươi đồng, vẫn thể trả .
"Anh cả, em một đề xuất, nấu ăn, chị dâu bán bún, buổi sáng thể để chị dâu nấu bún, còn thể ngủ thêm chút, đó khi nào thức dậy thì chợ mua thức ăn, nấu bữa trưa, như sẽ quá mệt."
Trương Vũ còn định thuê giúp việc hỗ trợ hai , nhưng bây giờ thì còn quá sớm, đợi kinh doanh bọn họ sẽ tự thuê .
"Ừm, chú út đúng, vẫn là các em là sách hiểu ," Trương Dũng ngày càng khâm phục em trai và em dâu của .
Sau khi thông báo khôi phục kỳ thi đại học, Trương Hồng Châu càng thêm cố gắng ôn tập, cũng gầy một vòng, gia đình Nhị Cẩu đều nghi ngờ cô thể đang bệnh, nếu tại ba năm nay mang thai thêm nào nữa.
Trước đây Nhị Cẩu còn đưa Trương Hồng Châu bệnh viện kiểm tra, thứ đều bình thường, nên cũng nghĩ nhiều, còn cho rằng duyễn tới.
Khi bố Nhị Cấu hỏi về chuyện , Trương Hồng Châu rằng Tào Chiêu Đệ, gả nhà họ Trường cũng mất ba bốn năm mới sinh con trai, bão bọn họ đừng nên lo lắng.
Lời thật sự cho cha Nhị Cẩu yên tâm hơn.
Trương Hồng Châu nhân lúc chợ, đến trường trung học ở thị trấn đăng ký thi đại học, lệ phí đăng ký là năm hào.
Kỳ thi diễn ngày 7, 8, 9 tháng 12. Còn một tháng nữa đến kì thi, trong một tháng đó, Trương Hồng Châu hao hết tâm tư, suy nghĩ thế nào để thể thi mà phát hiện, gia đình Nhị Cẩu chắc chắn sẽ đề phòng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-70-thay-chi-gai-lam-nong/chuong-262.html.]
Trương Hồng Châu cảm thấy cần chi tiền, gia đình Nhị Cẩu vốn hứa hẹn cho cô một trăm đồng nhưng cuối cùng chỉ cho năm mươi đồng, còn thiếu năm mươi đồng thì sẽ cho cô khi nào cô mang thai.
Vì hiện tại trong tay Trương Hồng Châu ba trăm năm mươi đồng, trong mấy năm qua thỉnh thoảng cô còn lấy trộm tiền tiêu vặt của Nhị Cẩu, còn tiền của thì một hào cũng dám tiêu.
Suy nghĩ kỹ xong, một ngày nghỉ Trương Hồng Châu tìm đến khoa phụ sản của bệnh viện thị trấn, thấy một bác sĩ bốn mươi tuổi, Trương Hồng Châu thấy bệnh nhân đưa tiền cho bà và bà nhận lấy.
Chính là bà , Trương Hồng Châu kỹ mặt bà , đó đợi lầu, đến giữa trưa là thời gian nghỉ ngơi, các bác sĩ đều chuẩn ăn cơm.
Trương Hồng Châu kéo bác sĩ .
“Bác sĩ, chuyện riêng nhờ bác sĩ.”
Bác sĩ xung quanh, thấy tiện chuyện, liền dẫn Trương Hồng Châu đến khu nội trú của bệnh viện, ai ở đó.
“Chuyện gì ?” Bác sĩ xuống Trương Hồng Châu.
“Bác sĩ, là thanh niên trí thức, kết hôn, chồng cho tham gia kỳ thi đại học, nhờ bác sĩ giúp, hy vọng bác sĩ thể cho nhập viện, để ở bệnh viện trong mấy ngày diễn kỳ thi.
Chỉ vài ngày năm viện thôi, còn cách nào khác, xin bác sĩ giúp đỡ,” Trương Hồng Châu xuống bên cạnh bác sĩ, đưa qua vài tờ tiền.
Bác sĩ bỏ tiền trong túi, liếc qua, trời ơi, tận ba mươi đồng, còn hơn một tháng lương của .