"Tiếp theo, mời tự giới thiệu về bản ."
Thầy Chu xuống hàng ghế cuối, cầm sổ điểm danh để ghi nhớ từng sinh viên.
Thời gian tiếp theo là phần tự giới thiệu của từng sinh viên.
Đến lượt Ngô Mộng Kiều, cô chỉnh sửa tóc bước lên.
"Chào các bạn, chào thầy, em tên là Ngô Mộng Kiều, là bản địa ở thành phố Tương. Bạn học Cố Giang Hà nãy là thanh mai trúc mã của em, em đến học ở trường Sư phạm là vì . Cảm ơn ."
Ngô Mộng Kiều đều rằng Cố Giang Hà là của cô, dừng ai mơ tưởng đến.
Cố Giang Hà cảm thấy khó xử, nghĩ thầm trở thành món trang sức của Ngô Mộng Kiều , lúc nào cũng cô nhắc đến.
Các bạn học khác cũng cảm thấy bối rối. Đây là đầu tiên bọn họ thấy một màn tự giới thiệu như .
Một giờ học buổi tối trôi qua nhanh chóng, Vương Tiểu Thanh thu dọn đồ đạc xong, nhanh chóng rời khỏi lớp học, xuống lầu. Các nam sinh khác đến bắt chuyện cũng cơ hội.
Vương Tiểu Thranh định ghé qua căng tin xem còn món ăn mặn nào , và may mắn là vẫn còn. Vương Tiểu Thanh chọn nửa phần mặn, nửa phần chạy, cần mua cơm vì trong gian sẵn.
Vương Tiểu Thanh đạp xe khỏi cổng trường liền bỏ đồ ăn trong gian.
Cô chậm rãi đạp xe bởi vì hiện tại đường đèn đường.
Chỉ ánh sáng từ các ngôi nhà, may mà cô mang theo đèn pin, lúc ánh đèn liền mở đèn pin .
"Thanh Thanh ~"
Vương Tiểu Thanh thấy thanh âm thì thấy là Trương Vũ đến.
"Ông xã, em bảo cần đón mà, vẫn đến?"
Vương Tiểu Thanh đưa tay nắm lấy tay Trương Vũ, cảm thấy ngọt ngào.
"Đường tối quá, yên tâm. Anh mang cho em một sợi dây buộc.
Buộc đèn pin xe đạp, như em cần cầm đèn bằng một tay còn tay cầm tay lái nữa."
Trương Vũ dừng xe , lấy từ trong túi một sợi dây thừng dày, giúp Vương Tiểu Thanh buộc chặt đèn pin xe.
"Cảm ơn ông xã, bọn về nhà thôi, em mang đồ ăn ngon về cho đấy."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-70-thay-chi-gai-lam-nong/chuong-294.html.]
Vương Tiểu Thanh chợt nhớ món ăn mặn trong gian.
"Thật , tuyệt quá, em tối nay vẫn ăn no?"
Câu trả lời của Trương Vũ luôn khiến Vương Tiểu Thanh cảm thấy vui vẻ.
Hai vội vã mà thong thả đạp xe về nhà, Vương Tiểu Thanh lấy món mặn và cơm .
"Đây là món mặn ở căng tin trường em đấy, tối nay em ăn thấy ngon.”
Vương Tiểu Thanh rót một cốc nước uống, thấy khát nước.
"Được, em cũng ăn thêm chút ." Trương Vũ lấy hai bộ bát đũa.
Sáng hôm , Vương Tiểu Thanh tới bảy giờ rưỡi rời giường, đến căn tin trường học ăn sáng.
Không ngờ khi đến hội trường để nhận sách, Vương Tiểu Thanh gặp Cố Giang Hà và Ngô Mộng Kiều, cả hai họ đều ngay cô.
"Đồng chí Vương, bạn đến sớm thế.”
Cố Giang Hà chủ động chào hỏi Vương Tiểu Thanh.
"Ừm."
Vương Tiểu Thanh chỉ nhẹ nhàng gật đầu, gì thêm, chủ yếu là vì ánh mắt bên cạnh Cố Giang Hà quá mức mạnh mẽ, Vương Tiểu Thanh cô hiểu lầm.
Nhận sách xong, tổng cộng tám cuốn, may là quá nặng. Từ đây đến tòa nhà giảng dạy 3 cũng khá xa, tiết học đầu tiên ở tòa nhà giảng dạy 3.
"Bạn học Vương, để cầm sách giúp bạn."
Cố Giang Hà đuổi theo từ phía .
"Không cần, cảm ơn."
Vương Tiểu Thanh lắc đầu, tiếp tục bước .
"Không cần khách sáo với , chúng là bạn cùng lớp, giúp đỡ là chuyện nên mà."
"Vậy thì đồng chí nên giúp đỡ cô bạn thanh mai của , cô dường như thể cầm nổi sách."
Vương Tiểu Thanh chỉ tay về phía Ngô Mộng Kiều đang phía , đang hai họ với ánh mắt tức tối.