Dù thì ở nhà vẫn còn cả đống việc đang chờ , cần về sớm để dọn dẹp, lau chùi nhà cửa nữa.
“Trời ơi, chú, em dâu, hai đứa ăn cơm mà ? Hay là tối nay ở đây nghỉ ngơi , trời lạnh thế , sáng mai hẵng về cũng muộn mà!” Chị dâu lên tiếng giữ .
“Không cần chị dâu, cảm ơn chị nhé. Bọn em vẫn nên về nhà dọn dẹp .”
Trương Vũ từ chối một cách lịch sự, thái độ kiên quyết.
“Vậy... thế nhé, chồng ơi, mau chuẩn hai phần cơm để hai đứa mang về ăn.”
Chị dâu thấy chỉ còn cách đề nghị như thế, xuống tầng một gọi Trương Dũng.
Tào Chiêu Đệ thấy Trương Vũ quyết định như , chỉ thể nhượng bộ mà để Trương Dũng chuẩn cơm cho bọn họ mang về nhà hâm nóng là cóm thể ăn ngay.
“Được .”
Trương Dũng lục tìm trong tủ một cái bát sứ cũ kỹ, cẩn thận rửa sạch.
Sau đó, múc trong đó gần rđầy một bát cơm trắng thơm phức, xếp thêm các món ăn thơm ngon, mắt .
Nhìn kỹ thể thấy, nào là rau cải xanh mướt, thịt kho tàu thơm nức, và cả trứng chiên thơm ngon.
Một bát cơm đầy ắp như thế chắc chắn đủ để hai họ ăn no.
Trước sự chu đáo của chị. Trương Vũ và Vương Tiểu Thanh khó lòng mà từ chối.
Vì , bọn họ mỉm nhận lấy bát cơm canh . Trương Vũ chở Vương Tiểu Thanh, còn cô thì ôm chặt bát cơm sứ.
Suốt đoạn đường về, hai trò chuyện vui vẻ, tâm trạng vô cùng hạnh phúc, bát cơm canh thơm ngon trở thành điểm nhấn tuyệt vời cho hành trình về nhà .
Về đến nhà, cả hai đều cảm thấy lạnh, hai gian ấm áp để sưởi ấm.
Hai rửa mặt trong gian, Vương Tiểu Thanh hái trái cây ăn.
“Tiểu Thanh, em nghỉ ngơi ở đây một chút , dọn dẹp nhà cửa.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-70-thay-chi-gai-lam-nong/chuong-369.html.]
Trương Vũ xắn tay áo lên, tìm chậu và khăn lau, lấy nước, Vương Tiểu Thanh đưa khỏi gian.
Trương Vũ bắt đầu cầm chổi, cẩn thận quét dọn sạch sẽ từng ngóc ngách, gom bụi và rác với .
Sau đó, cẩn thận lau sạch sẽ bàn ghế và giường ngủ một nữa, khiến chúng trở nên sáng bóng như mới.
Hoàn thành công việc nhà xong, quyết định ăn cơm , vì Vương Tiểu Thanh chờ quá lâu.
Kỹ năng nấu nướng của trai càng ngày càng tiến bộ, kỹ thuật thái rau khéo léo, mỗi miếng đều kích thước đồng đều, khiến khỏi thán phục.
Vì đang mang thai nên Vương Tiểu Thanh cảm thấy chán ăn, cô chỉ ăn đến nửa bát cơm.
Còn Trương Vũ thì ăn ngon miệng, ăn hết sạch cơm và thức ăn còn .
Sau bữa ăn, Trương Vũ dọn dẹp chén đũa, lấy chăn, ga, gối đem trong phòng, thành thạo trải giường và sắp xếp chăn gối gọn gàng.
Trong khi đó, Vương Tiểu Thanh đang tận hưởng ngâm nước nóng trong gian, đồng thời gội đầu sạch sẽ.
Đêm tối lạnh lẽo, hai quyết định sẽ ngủ trong gian ấm áp và thoải mái .
Tuy nhiên, sáng hôm , Trương Vũ dự định sẽ dậy sớm lên thị trấn gặp mặt sẹo.
khi thấy Vương Tiểu Thanh đang say ngủ bên cạnh, trái tim của tràn ngập tình yêu thương.
Cô ngủ ngon. dường như đang chìm đắm trong những giấc mơ .
Trương Vũ nỡ đánh thức cô, vì chọn cách yên lặng bên cạnh cô, cho đến khi kim đồng hồ chỉ 9 giờ.
Sau khi thức dậy, trong gian sẵn bữa sáng, nhưng Vương Tiểu Thanh ăn, cô chỉ ăn trái cây. Trương Vũ thấy , lo lắng đau lòng.
“Vợ ơi, lát nữa lên thị trấn gặp mặt sẹo, em cần cùng . Hôm nay trời lạnh quá, em cứ ở nhà sách, xem tivi gì đó nhé.”
Tối qua Trương Vũ đặt tivi lên tủ .
“Được, em cũng , lười quá.”