Trông ông cụ khá vui vẻ, Vương Tiểu Thanh đoán sức khỏe của bà cụ vấn đề gì. Vương Tiểu Thanh nhanh chóng lên xe.
"Bà ơi, bà kiểm tra sức khỏe thế nào , bà chứ?"
Lúc , sắc mặt của bà cụ còn tái nhợt nữa, thoạt khí sắc tệ.
"Cảm ơn cháu lo lắng cho bà, hôm nay kiểm tra, đúng như cháu , bác sĩ bảo chỉ là do thiếu m.á.u chút thôi. Cần bổ sung đồ ăn bổ dưỡng là nữa, bác sĩ kê đơn thuốc bổ máu, bà bảo cần nhưng ông cụ cứ nhất quyết lấy."
Giọng bà cụ bình thản kể sự việc sợ bóng sợ gió hôm nay, trong mắt Vương Tiểu Thanh, đôi vợ chồng già mộc mạc tình cảm còn may mắn nữa.
Vương Tiểu Thanh nhớ trong gian của nửa gói đường đỏ mang từ Thượng Hải tới, liền xoay từ gian lấy bỏ túi xách của .
"Bà ơi, về khi dậy bà nhất định nhớ từ từ thôi, thiếu m.á.u đôi khi sẽ chóng mặt, lên đột ngột dễ ngã." Vương Tiểu Thanh dặn dò bà cụ.
"Được, , cảm ơn cháu lo lắng cho bà lão , cháu là ở Phong Thu Loan hả, bà qua ở Phong Thu Loan cô gái xinh như nhỉ?" bà cụ trò chuyện với Vương Tiểu Thanh.
"Vâng bà, cháu là trí thức mới tới Phong Thu Loan, cháu mới đến đây đầy hai tháng."
"Ôi chao, bà bảo mà, trông cháu như ngôi báo , bà và ông cụ sống ở Đại Hà Loan. Ông họ Vương, cách Phong Thu Loan chỗ cháu ở chỉ hai ba dặm, khi nào cháu thời gian thì ghé qua chơi nhé."
Bà cụ nắm tay Vương Tiểu Thanh chuyện thiết, Vương Tiểu Thanh cảm thấy bà cụ thật hiền từ, cảm giác tựa như bà nội của cô .
"Ôi, bà ơi cháu cũng họ Vương đấy, chúng thật duyên mà. Hai giữ gìn sức khỏe, cháu sẽ đến thăm hai khi thời gian." Vương Tiểu Thanh đáp , qua bên đường, thấy cũng sắp đến nơi .
"Ông nó, đưa trí thức Vương trong một chút, cô ở Phong Thu Loan," bà cụ gọi ông cụ.
"Ôi ông bà ơi, như ngại quá," Vương Tiểu Thanh ngờ ông bà nhiệt tình như .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-70-thay-chi-gai-lam-nong/chuong-62.html.]
Vài phút , đến cổng thôn Phong Thu Loan. Vương Tiểu Thanh nhảy xuống, lấy nửa gói đường đỏ .
"Bà ơi, đây là chút tấm lòng của cháu, bà nhất định dùng đấy, nên cho khác.”
Vương Tiễu Thanh đặt nửa gói đường đỏ xuống nhanh chân bỏ chạy.
"A, trí thức Vương, , ." Bà cụ loay hoay xuống xe, nhưng Vương Tiểu Thanh chạy thấy bóng dáng nữa.
“Thôi , bà nó , chúng cứ nhận lấy , chúng nhận phần tình cảm , trở về chúng gom ít trứng gà mang cho cô .” Ông cụ bà lão cần thứ .
“Được .”
Hai ông bà đánh xe bò về nhà.
Vương Tiểu Thanh chạy về điểm thanh niên trí thức, đồng hồ thấy thời gian vẫn còn sớm, mới mười một giờ rưỡi.
“Ài, chiều nay nấu cơm, mà nhà củi đốt.”
Vương Tiểu Thanh ngẫm hôm nay sẽ lên núi nữa, từ điểm thanh niên trí thức chuyển một ít củi về nhà mới của , cô sẽ lấy nhiều, đủ dùng trong hai ngày là .
Hôm nay đến lượt cô nấu cơm, Vương Tiểu Thanh bắt đầu chuẩn nấu cơm.
Vương Tiểu Thanh cố ý ít thức ăn của buổi tối, vì tối nay cô sẽ mời khách tới nhà mới ăn cơm, chỉ mời ba nam đồng chí và Lưu Hiểu Yến, còn hai thì mời.
“Các đồng chí, chiều nay sẽ dọn nhà mới, tối nay phiền tự hâm nóng cơm mà ăn nhé,” Vương Tiểu Thanh với khi đang ăn cùng .
“Được, chúc mừng cô,” Giả Nam Ngọc mỉm .
Ăn cơm trưa xong, trở về phòng nghỉ ngơi, Vương Tiểu Thanh rửa bát xong thì gõ cửa phòng của các nam đồng chí.