Mẹ Lâm thấy miếng thịt ba chỉ, ngạc nhiên :
“Thịt ba chỉ ? Tốt quá, lâu nhà ăn thịt heo .”
Sau khi việc xong, Lâm trở về nhà để nhân bánh gói sủi cảo. Trên đường về, bà còn nghĩ đến khẩu vị của con gái và con rể, liệu họ thích ăn nhân gì, bà gói thêm vài loại nhân nữa. Ở quê, bữa ăn luôn theo mùa, cái gì trong vườn rau thì ăn cái đó. Hiện tại, đang mùa đậu cô ve, bà quyết định nhân đậu cô ve với thịt heo, ngoài còn rau hẹ.
Khi Lâm xách thịt về đến nhà, bà thấy Triệu Toàn Mĩ và thím tư bên họ nội đang chuyện trong sân. Hai đứa con trai đang ở trong nhà, bà cả và hai cho phép họ nhà. Khi thấy bà về, hai lập tức dậy, Triệu Toàn Mĩ lên tiếng:
“Mẹ bác sĩ Lâm, cháu cũng về , còn chia thịt heo ? Thật là thể diện quá!”
Mẹ Lâm chỉ lạnh nhạt chào hỏi thím tư, còn với Triệu Toàn Mĩ thì mấy thiện. Triệu Toàn Mĩ mím môi, nhưng nếu đến đây để hòa giải thì cũng thể hiện thái độ.
Bà lên tiếng:
“Em dâu, lâu lắm chúng chuyện, quá khứ…”
Mẹ Lâm lạnh nhạt hỏi:
“Thím tư, chuyện gì ?”
Thím tư , đáp:
“Không gì, chỉ đến thăm thôi. Bây giờ Uyển Uyển nhà cháu đang triển vọng, tài năng nữa, trong thôn đều khen ngợi, mang thể diện cho nhà họ Lâm chúng .” Bà đưa ngón tay cái lên, khen ngợi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-70-tro-thanh-chi-dau-cua-nam-chinh/590.html.]
Mẹ Lâm mỉm , đáp lời thím Tư:
Mộng Vân Thường
"Thím thế khoa trương quá. Con bé chẳng qua chỉ bổn phận của thôi. Chữa bệnh thì chữa, chữa cũng đành chịu, chuyện thể diện thể diện ở đây."
Thím Tư thuận theo, vài câu, nhưng ánh mắt rời khỏi miếng thịt. Bao nhiêu ngày ăn thịt, bà thèm đến phát cuồng.
Triệu Toàn Mĩ càng thêm quyết tâm lành, siết chặt nắm tay, cố nở một nụ thiện hơn. Bà tìm cách bắt chuyện với Lâm, cố gắng kéo gần cách.
Lâm trẻ con, cũng chẳng dễ vài ba lời dỗ dành mà xuôi lòng. Bà thản nhiên :
"Thím Tư, muộn , cháu còn nấu cơm."
Triệu Toàn Mĩ liền vội vàng đáp:
"Vừa , để chị giúp em một tay."
Thím Tư cũng nhanh nhảu thêm :
" đấy! Gói sủi cảo một thì chán lắm. Mọi cùng , nhanh vui."
Mẹ Lâm khẽ liếc qua hai . Thím Tư vốn chẳng thiết gì, nhưng luôn thích xen chuyện của khác. Trong lòng Lâm thầm nghĩ:
"Sau khi gia đình cắt đứt với phòng lớn, ai tinh mắt đều tự tiện hòa giải. Những đều hiểu, nếu trong cuộc lành thì , còn thì ép buộc chỉ khiến chuyện tệ hơn. Thím Tư chắc chắn Triệu Toàn Mĩ hứa hẹn điều gì đó nên mới tích cực đến ."