Hai bé ngơ ngác bác sĩ Kim, tò mò hỏi: "Chúc mừng cái gì thế ạ?"
Bác sĩ Kim định mở miệng giải thích thì nhớ rằng, theo phong tục, phụ nữ mang thai trong ba tháng đầu nên công bố, tránh điều may. Anh vội nuốt lời, : "Chuyện , chuyện thôi."
Hai bé cũng vui lây, hồn nhiên : "Mẹ bệnh là !" Nói xong, bọn trẻ ăn hết phần của , chào tạm biệt chạy đến trường.
Sau khi bọn trẻ , Lục Chính Đình sang bác sĩ Kim, ánh mắt dò xét: "Anh mà ?"
Bác sĩ Kim gian, ánh mắt lóe lên vẻ tinh quái: "Phải như chứ. Nhớ bảo bác sĩ Lâm nghỉ ngơi nhiều, đừng việc quá sức, nhất là lâu. Cô học trong bệnh viện cả ngày, chắc chắn mệt."
Lục Chính Đình nhíu mày. Dù đang ngập tràn niềm vui, cũng bối rối lời nhắc nhở kỳ lạ . "Không lâu? Sao lâu?" Anh thầm nghĩ, rõ căn cứ khoa học gì .
Bác sĩ Kim thấy vẻ mặt khó hiểu của , liền tiếp tục giải thích, tỏ chuyên nghiệp: "Còn nữa, từ giờ trở vận động mạnh, nhất nên cưỡi ngựa."
Lục Chính Đình hiểu nổi: "Cưỡi ngựa? Chúng cưỡi ngựa…"
Không để kịp phản ứng, bác sĩ Kim nghiêm nghị dặn dò thêm: "Cuộc sống vợ chồng cũng tạm dừng."
Lục Chính Đình hình vài giây, lòng thầm hét lên: "Tạm dừng? Chúng mới bắt đầu cơ mà!"
Dù trong đầu đầy những dấu chấm hỏi, vẫn cố giữ bình tĩnh, chỉ bộ thấy, dậy rời . Anh về xem Lâm Uyển tỉnh .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-70-tro-thanh-chi-dau-cua-nam-chinh/669.html.]
Khi bước phòng, thấy cô mở mắt, nhưng vẫn lười biếng giường, chịu dậy. Có vẻ cô khỏe lắm.
Thấy , Lục Chính Đình dịu dàng : "Em cứ nghỉ ngơi thêm . Để mang cơm cho."
Lâm Uyển , định bảo rằng cô thể tự bàn ăn, nhưng vội bước , chẳng để cô kịp gì.
Đứng lên mặc quần áo, Lâm Uyển khỏi nghĩ thầm: "Người trẻ tuổi đúng là tiết chế. Tối nay nhất định chuyện rõ ràng với ."
Đột nhiên, trong đầu cô vang lên giọng của hệ thống 999:
"Chúc mừng ký chủ! Lần đầu tiên phụ nữ!"
Lâm Uyển ngạc nhiên: "Hả? Mi đang gì đấy? Định chọc giận ?"
999 khúc khích: "Ký chủ yên tâm, Tiểu Cửu hề trộm lén . Tiểu Cửu chỉ online khi tất quá trình tự sửa chữa thôi."
Lâm Uyển nheo mắt nghi ngờ: "Mi nghĩ sẽ tin ?"
Mộng Vân Thường
999 chuyển sang giọng nghiêm túc hơn: "Cô tin thì thể gì nào? Cắn ? Thật xin , muộn . Tiểu Cửu theo dõi sát đổi của cơ thể ký chủ, ngay cả những đổi nhỏ nhất. Nói gì đến đổi lớn thế ."
Nửa câu đầu còn ngây ngô, đến câu thì nghiêm túc hẳn.
Lâm Uyển: "..."