Xuyên về thập niên 70: Trở thành chị dâu của nam chính - 836

Cập nhật lúc: 2025-02-01 16:18:25
Lượt xem: 134

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5VKnCdLkz0

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lâm Uyển vài câu lập tức mất hứng, thản nhiên : "Buổi chiều mệt quá, sức hóng chuyện nhà khác. Về ngủ ."

Lục Chính Đình chút do dự đánh xe về nhà, giọng điềm nhiên như : "Buổi trưa bọn họ đến tìm ông cụ bàn chuyện."

Lâm Uyển nhướng mày, lập tức hiểu ngay. "Tìm ông cụ để xin việc?"

"Chắc ."

Lâm Uyển bật , giọng đầy châm chọc: "Bọn họ cũng mặt dày thật, còn dám tìm đến ông cụ để cửa ? Không hổ!"

Hai thản nhiên về nhà, mặc kệ bên còn đang mắng chửi loạn xạ.

Bên trong nhà họ Lục, cuối cùng Giang Ánh Nguyệt cũng nhịn nổi nữa, trực tiếp bùng nổ:

"Các đừng mà khinh quá đáng!"

tức giận đến mức giọng run lên, mắt đỏ bừng, chỉ thẳng bà Lục và Lục Tâm Liên mà mắng:

" kết hôn với Lục Chính Kỳ ? Là do công việc của đang bận rộn, để chuyên tâm việc, qua một năm nữa sẽ kết hôn! tại dám cưới ngay bây giờ, các tự hiểu ?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-70-tro-thanh-chi-dau-cua-nam-chinh/836.html.]

hít sâu một , nghiến răng nghiến lợi tiếp:

"Nếu vì trong nhà mấy con sâu mọt ăn , lười tham, chịu lao động thì kết hôn từ lâu ! Kết hôn , sinh con , là thêm một miệng ăn, mà các định gì để nuôi con ? Hay định để nuôi cả lũ ăn bám các nữa?"

Bà Lục và Lục Tâm Liên mắng đến tái xanh mặt, còn kịp phản bác thì Giang Ánh Nguyệt hùng hổ tiếp tục:

"Các thương Lục Chính Kỳ, nhưng thương ! để gánh cái nhà một , để mấy kẻ ăn hại bòn rút sức lực! Các đừng tưởng ai cũng mê , thực các chỉ đang lợi dụng thôi! Vừa lười tham, ngu xa, ai mà thèm tha thứ cho các ? Ai mà thèm thích các ?!"

lạnh, ném một cái liếc mắt đầy khinh thường:

"Có cầu xin mười nghìn cũng vô dụng!"

Giang Ánh Nguyệt tức đến đỏ cả mắt, từng câu từng chữ đều nhắm thẳng chỗ đau của hai con nhà họ Lục. Bà Lục và Lục Tâm Liên chửi đến á khẩu, đờ như sét đánh.

Bà Lục giậm chân hét lên: "Ôi trời ơi, thằng cả, mày c.h.ế.t ở xó xỉnh nào ! Nó dám mắng mày đây , còn đánh nó !"

nghẹn lâu lắm , bây giờ thể xuống tay với con dâu cả thì trút hết lên đầu Giang Ánh Nguyệt. bùng nổ cỡ nào thì cả Lục cũng dám gì.

Lúc cả Lục chỉ im. Đánh vợ thì chú tư dằn mặt, bây giờ đánh vợ tương lai của chú tư, khi đánh c.h.ế.t chứ đừng gì đến việc dằn mặt. Chẳng lẽ ngu đến mức dám động Giang Ánh Nguyệt?

Giang Ánh Nguyệt đồng hồ, thấy Lục Chính Kỳ sắp về, liền lau nước mắt, giọng the thé: "Không cần các đánh , tự !"

Mộng Vân Thường

xông phòng, lôi vali, gom chăn đệm, miệng vẫn quên gào lên: "Khinh quá đáng! thà ngủ ngoài đường cũng bước chân cái nhà nữa!"

Loading...