Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/5VKnCdLkz0
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trước khi , bà vẫn quên dặn dò con gái: "Mẹ ở đây thì con nhớ đừng tự bế em bé nhiều. Khi cho Tuấn Tuấn b.ú thì xuống mà cho ăn, thằng bé trớ sữa nên cần vỗ ợ nữa. Con nhớ kỹ, bế con nhiều thì tay mỏi, eo đau, sinh hoạt bất tiện đấy."
Dù con gái là bác sĩ, nhưng với tư cách là một , bà vẫn truyền đạt kinh nghiệm của .
Lâm Uyển vui vẻ gật đầu: "Con nhớ mà ."
Mẹ Lâm căn dặn thêm: "Phòng y tế việc gì thì con cũng đừng vội , cứ đợi hết ở cữ hẵng tính." Bà còn nhờ Lục Chính Đình và hai bé trông chừng Lâm Uyển, đừng để cô rảnh rỗi mà chạy đến phòng y tế việc.
Hai đứa trẻ đồng thanh: "Bà ngoại yên tâm, bọn cháu sẽ trông chừng /thím ba ạ!"
Mộng Vân Thường
Lục Chính Đình cũng gật đầu, nhẹ giọng : "Mẹ cứ yên tâm, con sẽ chăm sóc Uyển Uyển thật ."
Lâm Tụ bên cạnh : "Mẹ khỏi lo, em rể còn quan tâm em gái hơn cả nhà chứ."
Lúc , Lâm mới lưu luyến rời .
Sau khi bà về, ban ngày Lâm Uyển chỉ ở nhà với con, Tuấn Tuấn vẫn cứ ăn ngủ, ngủ ăn, mà cô thì thể sách, cũng chẳng thể ngoài tản bộ, cảm giác nhàm chán vô cùng.
Dù , cô cũng Lục Chính Đình vì cô mà ở nhà cả ngày. Nếu để ở , chẳng sẽ ảnh hưởng đến công việc của ? Dù gì cô cũng yếu ớt đến mức .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-70-tro-thanh-chi-dau-cua-nam-chinh/893.html.]
Nếu chủ động bắt chuyện, dù lịch sự đáp nhưng trong lòng Lâm Uyển vẫn cảm thấy phiền, giao tiếp quá nhiều. Chị dâu cả Lục hiểu tính cô, thấy cô mấy hứng thú nên cũng ép chuyện, chỉ khi nào rảnh rỗi mới ghé qua giúp cô giặt tã hoặc thăm hỏi hai con.
Mấy ngày trôi qua, Lâm Uyển bèn với Lục Chính Đình:
"Cũng hơn hai mươi ngày , em thấy nếu mặc thêm áo ấm là thể đến phòng y tế ."
Cô định gì nặng nhọc, chỉ là dạo một vòng, nếu việc gì thì về. Dù ở nhà mãi cũng buồn chán.
Lục Chính Đình đáp:
"Ở nhà một chán ? Thế hai hôm nữa thu xếp công việc dành thời gian ở nhà với em nhé?"
Dù qua gần một tháng, cũng ngại kiên trì thêm vài ngày nữa.
Lâm Uyển lắc đầu:
"Nào một , em Tuấn Tuấn, chị dâu cả, chị dâu hai, chị Thủy Anh, vẫn đến thăm em mà, buồn chán .
Chẳng qua em thấy nên vận động một chút, phòng y tế nếu việc gì em cũng thể giúp."