Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/5VKnCdLkz0
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lâm Uyển nhanh chóng hiểu , nụ môi cô càng thêm rạng rỡ: " nguyện ý!" Cô nhanh chóng xuống, nét chữ của cô , từng chữ rõ ràng, mềm mại.
Lục Chính Đình rời mắt khỏi đôi môi cô. Đôi môi hồng nhuận, phơn phớt như cánh hoa, nhất là khi cô , khóe môi nhếch lên mang theo sự tự tin và sức mạnh. Cái dáng vẻ của cô khác với Lâm Uyển mà từng gặp .
Trước đây, từng gặp Lâm Uyển khi cô đến tìm Lục Chính Kỳ. Cô khi đó lúc ngượng ngùng, lúc thút thít, thậm chí đôi khi còn hung dữ, nhưng bao giờ cô tự tin như thế . Dù tai điếc, vẫn sức quan sát nhạy bén. Mắt và khứu giác của đều tinh nhạy. Anh thể ngửi thấy cô một mùi hương đặc biệt, một loại hương từng ngửi qua.
Lâm Uyển nhận vẻ mặt trở nên nghiêm túc, ánh mắt sắc lạnh thấu xương, cô đang nghi ngờ động cơ của cô khi gả cho .
Mặc dù cô ấn tượng với nhà họ Lục, nhưng Lục Chính Đình là một ngoại lệ.
Mộng Vân Thường
Cô chân thành xuống: "Đây là sự sắp xếp của mệnh, cảm thấy hơn 1000 ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-70-tro-thanh-chi-dau-cua-nam-chinh/chuong-12.html.]
Cô xong, vội vã nhấn mạnh mấy dấu chấm than đến mức thủng cả tờ giấy. Sau đó, cô trả bút cho , : "Anh là trai nhất mà từng gặp, đừng lo, chị đây sẽ ăn thịt chú em !"
Nói xong, cô về căn phòng phía tây.
Từ nội dung cốt truyện, Lâm Uyển Lục Chính Đình ưu tú, nhưng cô hề rằng, mặc dù khiếm thính, vẫn thể giao tiếp và khẩu ngữ . Trong câu chuyện, đất diễn của ít ỏi, chỉ khi nam chính về nhà và gặp Lâm Uyển thì mới thỉnh thoảng cơ hội thể hiện. Trong sách, chỉ là một nhân vật qua đường, ưu tú nhưng cũng đáng thương.
Nếu như cô thể khẩu ngữ, chắc chắn cô sẽ cảm thấy hổ.
Sau khi ăn xong, mặc dù Lâm lưu luyến rời , nhưng thấy con gái vẫn , bà cũng đành trở về, dù trong nhà vẫn còn hai đứa con trai thể phát bệnh bất cứ lúc nào. Lâm Uyển tiễn cha và gia đình họ Lâm cửa, thầm nghĩ sẽ cố gắng sống , để thể đền đáp họ.
"Con gái , ở nhà nữa, con tự chăm sóc bản nhé." Cha Lâm nén nổi sự lo lắng mà dặn dò.
Lâm Uyển gật đầu: "Cha yên tâm, con hiểu ."