Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lời như ngọn d.a.o sắc lẻm, khiến nụ mặt Lục Chính Hà thoáng cứng .
lúc , Lục Trường Phát xuất hiện, gọi Lục Chính Đình một góc để chuyện. Ông thông báo rằng cần đến đại đội tham gia một cuộc họp nhỏ.
Nghe , Lục Chính Đình nhíu mày. Từ đến nay, vốn tham gia các cuộc họp kiểu , thường chỉ cử đại diện . hôm nay, khi Lâm Uyển chuẩn bước cuộc thi quan trọng, nhận yêu cầu khiến khỏi bất mãn.
Lâm Uyển nhận sự do dự của , khẽ trấn an. Cô cầm bút nhanh vài dòng tờ giấy nhỏ, đưa cho :
"Anh cứ họp , . Em tự lo ."
Trong thâm tâm cô hiểu, dù Lục Chính Đình ở đây cổ vũ, kết quả vẫn phụ thuộc năng lực của cô. Nếu thua, điều đó chỉ nghĩa là bản cô đủ giỏi.
Nhìn dòng chữ ngắn gọn nhưng đầy tự tin của cô, Lục Chính Đình khẽ gật đầu. Trước khi rời , nhẹ nhưng chắc chắn:
"Em nhất định sẽ ."
Lục Chính Đình thẳng, ánh mắt bình thản nhưng trong đó ẩn chứa niềm tin vững chắc khi Lâm Uyển. Anh khẽ gật đầu, như rằng, tin tưởng cô.
Nhận sự động viên, Lâm Uyển nắm c.h.ặ.t t.a.y thành hình quả đấm, động tác “cố lên”. Ánh mắt cô sáng bừng đầy quyết tâm. Lục Minh Lương bên cạnh tươi rói, hai má bầu bĩnh hồng hào:
Mộng Vân Thường
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-70-tro-thanh-chi-dau-cua-nam-chinh/chuong-71.html.]
"Thím ba nhất định sẽ bác sĩ giỏi!"
Lâm Uyển dịu dàng, thúc giục Lục Chính Đình:
"Anh mau việc , đừng để trễ giờ."
lúc , cô đối diện với ánh mắt khinh khỉnh, nửa chế giễu của Lục Chính Hà, luôn tỏ vẻ kiêu ngạo và thích khác lúng túng. Lâm Uyển khách sáo, nhếch môi lạnh, thẳng thắn :
"Cô yên tâm, dựa năng lực của để tham gia khảo hạch, giống một chỉ dựa dẫm quan hệ."
Lời như châm ngòi lòng tự ái của Lục Chính Hà. Khuôn mặt cô lập tức tái , ánh mắt lóe lên vẻ tức giận. Không ngờ Lâm Uyển dám chuyện sắc sảo như . Lục Chính Hà hừ lạnh một tiếng, xoay bỏ , buồn tiếp tục đôi co.
Nhìn bóng lưng giận dữ của cô , Lục Minh Lương nắm lấy tay Lâm Uyển, khúc khích :
"Thím ba, thím nhất định sẽ thắng! Chú ba thím giỏi mà."
Lâm Uyển bật , quên dặn dò bé:
"Phải khiêm tốn, kiêu ngạo."
Cô khẽ chạm chiếc mũi nhỏ của Lục Minh Lương, khiến bé rạng rỡ như nắng mai.