Xuyên Về Thập Niên 70: Trọng Sinh Trở Thành Đoàn Sủng - Chương 127

Cập nhật lúc: 2025-10-25 09:15:25
Lượt xem: 8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lư Hoà Bình vui thầm trong lòng, thằng nhóc quả thật hiểu nhất.

Anh cũng chẳng khách sáo, nhanh chóng nhặt lấy mỗi thứ một phần ôm lòng.

"Cái là hoa quả sấy khô ? Đây đúng là thứ hiếm đấy. mà cái ngọt quá, ăn ít thôi, mang về cho chị dâu ăn."

"..."

Anh chắc chắn là mang về chị dâu sẽ ăn ?

Cuối cùng, Đoàn trưởng Lư ôm một đống đồ ăn lớn trong lòng, lời tạm biệt mà rời khỏi phòng.

Anh tìm một chỗ đáng tin cậy để giấu chỗ mới .

Thôi, tối về sẽ mang chút thịt khô và thịt xông khói cho vợ và các con ăn, còn hoa quả sấy khô... lẽ họ sẽ thích.

"Phù!"

Dư Hướng Sâm thở phào một , cuối cùng cũng hết.

Anh lượt cất hết đồ ăn tủ của .

Cẩn thận trải phẳng lá thư, gấp và cho phong bì, bỏ chiếc hộp sắt mà chuyên dùng để cất giữ những vật quý giá.

Anh lấy giấy và bút , bàn bắt đầu thư hồi đáp.

-

Sau vài ngày ở nhà thoải mái nghỉ ngơi, Thẩm Tri Hạ quyết định hôm nay sẽ sâu hơn trong núi, đây cô chỉ đến khu vực giữa, từng bước sâu trong núi để xem.

Cô luôn một linh cảm kỳ lạ rằng sâu trong núi thể sẽ thứ đang đợi cô.

Hôm nay, Thẩm Tri Hạ dậy thật sớm, với rằng lên thị trấn, đeo gùi lặng lẽ hướng lên núi.

dám thẳng là núi, nếu sẽ đ.á.n.h gãy chân cô mất.

"Nguyên Bảo, hôm nay dẫn mi vượt núi Đá."

Từ chân núi đến khu vực chính giữa, Thẩm Tri Hạ đều dừng .

Những thứ ở xem qua hết , ngoài vài loại thảo d.ư.ợ.c thông thường, gần như chẳng gì đặc biệt.

Những cây niên đại lâu một chút đây cô đào và trồng gian, nhiều nhất chỉ còn vài cây nhỏ mấy chục năm tuổi, cô cũng chẳng hứng thú.

Cô quyết định để chúng tự do phát triển, chờ duyên đến.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-70-trong-sinh-tro-thanh-doan-sung/chuong-127.html.]

Phải rằng mảnh đất trong gian kết hợp với nước linh tuyền, hầu như sống . Không chỉ hồi sinh, mà còn phát triển hơn bên ngoài nhiều.

Rất nhanh, Thẩm Tri Hạ đến gốc cây mà cô và Dư Hướng Sâm gặp .

Cô cũng nhận món đồ cô gửi .

Nhận hồi âm cảm thấy thất vọng .

Có lẽ là , nhưng dù cô cũng là hiện đại, đối với việc cưới chớp nhoáng, là cô hiểu, mà là đối với cô, phần khó chấp nhận.

Yêu đương với một mới chỉ gặp một , thực sự chẳng khác nào đ.á.n.h cược.

Đối với hôn nhân, cô vẫn cẩn trọng hơn. Thời đại , khi gặp mặt một mà cảm thấy hợp thì chuyện cưới xin đặt lên bàn ngay.

lỡ khi chung sống mới thấy hai hợp thì ?

Lẽ nào vẫn cố ở bên ?

, để thận trọng, cô thư trao đổi , hiện tại cũng cách nào khác.

Dù thực sự cô thích khuôn mặt , cũng chút rung động, nhưng điều đó nghĩa là cô sẽ ngay lập tức ở bên .

Ít nhất là để cô cảm nhận cảm giác yêu đương , đó hãy bước hôn nhân cũng muộn.

Nếu đợi thì chỉ thể rằng, đó là duyên phận của cô.

Đến lúc đó, dù khuôn mặt hấp dẫn đến , cô cũng sẽ do dự mà lập tức cắt đứt suy nghĩ.

Sau khi nghỉ ngơi gốc cây một lúc, Thẩm Tri Hạ tiếp tục tiến sâu trong núi.

Không lâu , cô thấy một tiếng rên rỉ nhỏ, giống như tiếng của một chú ch.ó con mới sinh.

"Nguyên Bảo, đó là tiếng gì ?"

"Chủ nhân, trong bụi cỏ cách cô bốn mươi mét phía một chú sói con mới sinh."

"Sói con? Xung quanh đây con sói nào khác ?"

"Không , chủ nhân, cô thể yên tâm tới, nếu thì Nguyên Bảo sẽ nhắc nhở cô mà."

Thẩm Tri Hạ nghĩ thấy cũng đúng.

Đi thêm vài chục mét, cô thấy một chú sói con màu trắng sữa trong đám cỏ dại.

DTV

 

Loading...