Chỉ thấy trưởng thôn bên cạnh đang tròn mắt, tò mò cô.
Ngay cả những khác vốn đang bận công việc của , cũng đều căng tai lên, vẻ như rõ từng lời của cuộc điện thoại.
Thẩm Tri Hạ buồn phản ứng của họ, nhưng gì.
Địch động, cô động. Không ai lên tiếng, thì cô cũng im lặng, để xem ai tò mò chịu nổi .
DTV
Cuối cùng, vẫn là trưởng thôn chịu nổi, ông cất giọng hỏi:
"Hạ Hạ, hiệu sách ở Lam thành tìm cháu việc ?"
"Trước đây cháu nhận công việc dịch thuật ở hiệu sách, gọi điện là vì hai tuần nữa họ một buổi mua sắm ở Hải thị, cần một phiên dịch viên cùng, ông chủ hiệu sách đề xuất cháu ..."
"Vậy nên phiền chú Ái Quốc cho cháu một lá thư giới thiệu Hải thị năm ngày nữa."
Cũng may là khi Lam thành, cả giúp cô thư giới thiệu, nên cô nhớ yêu cầu hạn chế khi ngoài.
"Con bé , tương lai tầm thường , còn cơ hội tới nơi xa như . Chú Ái Quốc đây xa nhất cũng chỉ tới Lam thành thôi đấy."
"Một lá thư giới thiệu thôi mà, thành vấn đề, chú sẽ ngay cho cháu."
Chưa dứt lời, ông về phía bàn việc, cầm bút giấy bắt đầu thư giới thiệu cho cô.
Vừa ông lẩm bẩm: "Cháu xem, cháu với Gia Lạc đều học hết cao trung, mà khác biệt lớn quá ? Cháu thì sắp Hải thị , còn con bé nhà chú vẫn khiến an tâm!"
Trưởng thôn nghĩ đến đứa con gái chẳng hồn của thì bực bội, chỉ mong thể đổi con với nhà Tiền Tiến thì quá.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-70-trong-sinh-tro-thanh-doan-sung/chuong-156.html.]
Hạ Hạ thật bao, là một cô gái xuất sắc như thế. Nếu ba đứa con trai trong nhà đều gia đình, ông thật cô con dâu nhà .
Đáng tiếc, sẽ rơi tay tên nhóc may mắn nhà nào.
Trong lúc chờ trưởng thôn thư giới thiệu, Thẩm Tri Hạ chợt nhớ mấy loại d.ư.ợ.c liệu họ thu hoạch một hai tuần , về cơ bản cũng xử lý xong, phơi khô và nhập kho của thôn.
Không khi nào trưởng thôn sẽ mang giao cho tiệm t.h.u.ố.c Tần Nhân Đường. Nếu để lâu quá, nhỡ bảo quản mà mốc meo thì đúng là mất công mà chẳng gì.
"Chú Ái Quốc, d.ư.ợ.c liệu cháu thấy xử lý xong hết , chú định khi nào đưa đến Tần Nhân Đường ạ?"
"Vốn chú còn định bảo cháu xem một lượt nữa, nhưng nếu cháu thì vài hôm nữa chú sẽ dẫn theo mấy cùng Lam thành nhé."
"Thế thì quá." Thẩm Tri Hạ dừng một chút tiếp lời: "Chú Ái Quốc, đất ở núi Đá thuộc về thôn ạ? Thôn quyền tự quyết về việc sử dụng nó ?"
Trước khi thực hiện kế hoạch của năm , Thẩm Tri Hạ cần cân nhắc thật kỹ nhiều việc, nếu đến lúc của thôn vất vả khai hoang trồng trọt mà cuối cùng thuộc về họ thì đúng là mất công vô ích.
"Là thuộc về thôn , nhưng về việc cụ thể trồng gì thì vẫn cần thông báo với công xã một tiếng, nhưng nếu vấn đề gì đặc biệt thì thường bên đều đồng ý."
"Sao? Cháu kế hoạch gì ?"
Nghe câu hỏi của cô, trưởng thôn cũng trở nên hào hứng. Dù cô gái tuy bình thường việc nhưng hiểu nhiều điều, hơn nữa các quyết định của cô cũng đúng đắn, nếu thì cô cũng dễ mở lời.
"Lần chúng thu hoạch d.ư.ợ.c liệu cả ngày ? chỉ trong một ngày thôi thu hoạch phần lớn . Nếu , dù mùa xuân tới, vạn vật sinh sôi thì lẽ cũng chỉ cần thu hoạch vài ngày là xong."
Dù trong thôn đông như , đừng là d.ư.ợ.c liệu, ngay cả cỏ dại cũng thể nhổ sạch chỉ trong chớp mắt.
"Thay vì dựa việc cây cối mọc tự nhiên, chi bằng chúng chủ động trồng d.ư.ợ.c liệu, như cũng cần huy động cả thôn. Chỉ cần mỗi ngày sắp xếp vài chăm sóc là ..."