"Dư đại ca, đợi lâu lắm ?" Cô ngượng ngùng lè lưỡi, chút hổ .
"Em mới dậy ? Nhìn tóc em kìa, ngủ xoăn hết cả lên ." Anh cô gái mặt, trong mắt đầy sự yêu chiều.
"Phòng em còn nước nóng ? Có cần mang thêm một ấm lên cho ?"
"Không cần, cần, đợi một chút thôi, sẽ rửa mặt nhanh mà."
Thẩm Tri Hạ nhanh chóng phòng và bắt đầu rửa mặt.
Cô chiếc áo len màu xám nhạt mua đó, bên ngoài khoác chiếc áo dài màu đen, bên mặc quần legging ôm sát, phối với đôi giày da mà Dư Hướng Sâm mua cho cô.
Phải công nhận rằng nguyên chủ cũng gu thời trang khá , ít nhất là màu mè xanh đỏ.
Hôm nay cô định dạo trung tâm bách hóa, nhất là mua một đồ , đồng thời mua chút đặc sản để mang về cho gia đình.
Giờ còn sớm, nếu ăn ở nhà hàng thì chắc cũng chỉ còn đồ ăn thừa từ buổi sáng, cô đành lấy vài cái bánh từ trong gian, ăn cùng với sốt chấm.
"Dư đại ca, đây ăn sáng ."
Thẩm Tri Hạ gọi , còn mở toang cửa.
Vào thời , nam nữ kết hôn ở chung một phòng thì nhất là mở cửa, nếu bắt gặp sẽ gây rắc rối nghiêm trọng.
Cô cũng bắt đầu quen với phong tục ở đây, mặc dù cảm thấy kỳ quặc.
Dù ngang qua cũng thể sẽ liếc phòng, thật là ngại ngùng.
"Dư đại ca, lát nữa đến trung tâm bách hóa xem thử."
DTV
Dư Hướng Sâm ý kiến gì về việc cô , chỉ cần là nơi nguy hiểm thì đều sẵn sàng cùng, miễn là cô vui vẻ.
Huống hồ nhiệm vụ chính của là bảo vệ cô, cũng tư cách giới hạn hành động của cô.
Trung tâm bách hóa ở Hải thị quả hổ danh là trung tâm bách hóa quốc doanh đầu tiên khi lập quốc, tính cả tầng hầm thì tổng cộng năm tầng, từ những năm năm mươi hàng ngàn nhân viên.
Vừa bước , Thẩm Tri Hạ thấy hai bên quầy bày đủ loại hàng hóa lớn nhỏ, cực kỳ đa dạng và phong phú.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-70-trong-sinh-tro-thanh-doan-sung/chuong-197.html.]
Về mặt hàng tiêu dùng hàng ngày, cô quá quan tâm, dù trong gian của cô cũng nhiều, khi nào cần dùng cô thể tìm cơ hội lấy .
Vì cô ở tầng một quá lâu mà thẳng lên tầng hai, nơi bán quần áo.
Tầng hai chủ yếu bán đồ nữ, điều cũng tương tự như các trung tâm mua sắm hiện đại.
Thẩm Tri Hạ ngắm xung quanh, áo khoác, váy liền, đồ bộ đều đủ, màu sắc và kiểu dáng cũng khá thời thượng.
Đột nhiên, cô thấy một cửa hàng nhỏ bên phía tầng hai và ngạc nhiên khi nhận họ còn bán cả đồ lót – loại đồ cá nhân như mà cũng bày trực tiếp kệ.
Ngay lập tức, cô quyết định mua cho và chị dâu vài bộ, vì hiện tại hai vẫn đang mặc những chiếc áo lót tự may từ vải bông, mang sự bảo vệ và hỗ trợ nào cho vòng một.
Khi chuẩn bước cửa hàng, Thẩm Tri Hạ Dư Hướng Sâm phía .
"Dư đại ca, là chúng tách dạo , cũng thể xem thử xem mua gì , thể mua chút quà mang về cho bác trai bác gái."
Cô thể dẫn cửa hàng đồ lót nữ , với quan niệm về sự kín đáo của thời , lẽ chỉ mà cả nhân viên bán hàng cũng sẽ thấy ngại ngùng.
Dư Hướng Sâm dường như hiểu ý của Thẩm Tri Hạ, kiên quyết lắc đầu, bày tỏ rằng thể để cô khỏi tầm mắt của .
Thẩm Tri Hạ đành đưa tay lên trán, ngước mắt lên trời, cuối cùng như hạ quyết tâm.
Cô chỉ tay về phía cửa hàng đồ lót phía : "Anh chắc chắn cùng chứ?"
Lúc đầu, Dư Hướng Sâm vẫn cửa hàng đó bán cái gì, dù nhà cũng phụ nữ nhưng bao giờ thấy ai mặc những loại quần áo ít vải như .
Huống hồ trong quân đội là nam giới, nữ giới gần như là cực kỳ hiếm.
Khi kỹ hơn, dần nhận công dụng của những thứ hình dáng đặc biệt đó.
Ngay lập tức, phắt , mặt đỏ bừng, lúng túng .
Quay lưng về phía Thẩm Tri Hạ, : "Em cứ xem , sẽ chờ bên ngoài, cần gì thì gọi , chuyện gì em cứ la lên."
Anh sang hành lang bên cạnh, hề ngoái .